Tại sao chúng ta lại nhắm mắt khi ngủ, khi khóc , khi cầu nguyện, khi tưởng tượng và khi hôn nhau. Bởi vì những điều tốt đẹp nhất thế gian không thể nhìn thấy bằng mắt mà phải cảm nhận bằng con tim Yêu là khi nhìn thấy "người ấy" khóc mà mình thì ko thể nào... nhịn cười dc. . ): Khi ban nhận được tin nhắn này….thì hãy cười đi nhé! Vì ít nhất đâu đó quanh đây…có một người luôn mong bạn hạnh phúc….vui vẻ…..và luôn yêu đời. Khi đọc xong thì đừng ngại ngần mà gửi nó đi. Nếu không gửi thì chẳng có điều gì tồi tệ xảy đến với bạn cả. Nhưng nếu bạn gửi…thì sẽ có ai đó mỉm cưòi.
Có bao giờ bạn nghĩ rằng ở một nơi trên trái đất này, có một người nào đó đang mong nhớ bạn ? Có bao giờ bạn thì thầm lời yêu thương với người mà chỉ ở bên cạnh bạn trong giấc mơ ? Nếu bạn đang được yêu thương, hãy cố giữ lấy vì biết đâu trên thế gian này chỉ có một người như vậy. Còn nếu bạn đang yêu ai mà không được chấp nhận thì hãy vững tin và mong chờ, thời gian sẽ chứng minh cho trái tim của bạn.
Con người không ai là hoàn hảo. Không có gì bảo đảm rằng bạn sẽ tìm được một người theo đúng những gì bạn đã vẽ ra cho một nửa của mình. Nếu thật sự yêu thương và trân trọng ai đó, hãy làm cho họ hiểu và ở bên bạn. Dù có thành công hay thất bại, bạn cũng không có gì để hối tiếc vì đã sống và yêu hết mình. Hãy cho những người yêu thương mình và chính mình một cơ hội. Đừng bỏ cuộc quá sớm khi mọi thứ vẫn còn có thể!
Đừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Đừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Đừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. ----------------***--------------- Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong ----------------***-----------------. Đừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Đừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.!!!!
Ngày xưa còn bé, bạn bè giận nhau chỉ cần chu miệng “bo bo xì ”, ngoảnh mặt đi là xong, chi vài phút sau là quên béng di mất, chơi với nhau rồi lại giận nhau, nhẹ nhàng như không,Người lớn giận không như trẻ con. Giận là không thèm nói chuyện, không thèm nhìn mặt. Là xóa hẳn nhau ra khỏi cuộc đời. Giận là giận thật lâu có khi là mãi mãi. Người lớn tự cho mình hiểu biết thế nhưng lại dở hơn trẻ con rất nhiều. Người lớn thậm chí không hiểu được cái ý nghĩa rất đơn sơ của tình bạn: BẠN NGHĨA LÀ LUÔN THA THỨ
Khi thương yêu ai đó, ai mà chẳng hy vọng được yêu thương, quan tâm, lo lắng, ai chả muốn làm cho người ấy vui vẻ , hạnh phúc.......nhưng bất chợt bạn cảm nhận được rằng bạn đã làm người ấy mệt mỏi........thì đã đến lúc bạn buông tay.......buông tay để cho người ấy nở nụ cười trở lại, một nụ cười không còn cảm giác mệt mỏi, suy nghĩ nữa..........buông tay không có nghĩa bạn quên người ấy, buông tay không có nghĩa người đó không quan trọng gì với bạn cả trái lại buông tay bạn mới biết người đó chiếm một vị trí to lớn thế nào trong lòng bạn
Bao nhiêu nắng để làm khô 1 dòng sông? Bao nhiêu mưa để cuốn trôi 1 sa mạc? Bao nhiêu đêm để giết chết 1 nỗi nhớ? Bao nhiêu cái hôn để đong đầy 1 tình yêu? Bao nhiêu cái nắm tay để xóa bỏ khoảng cách? Bao nhiêu cái ôm để thấy ta trưởng thành? Bao nhiêu lời nói dối mới làm em hiểu anh? Bao nhiêu nước mắt để được tha thứ? Bao nhiêu nụ cười để làm vơi khắc khoải? Bao nhiêu im lặng để biết ta là của nhau? bao nhiêu chờ đợi để đổi lấy 1 lời yêu chân thành...."
Tôi biết ơn những người đã lừa dối tôi. Chính họ đã cho tôi thêm kinh nghiệm trong cuộc sống. Tôi biết ơn những người đã nói xấu tôi. Chính họ đã dạy tôi cách đứng trên dư luận. Tôi biết ơn những người đã ngáng đường tôi. Nhờ họ mà ý chí nghị lực của tôi thêm vững vàng. Tôi biết ơn những người đã từ chối tôi. Họ đã giúp tôi có được tinh thần lạc quan và hy vọng... ....Tôi biết ơn và nhớ mặt từng đứa, để còn trả thù.
Bạn có biết mối quan hệ của đôi mắt không? Chúng chớp cùng với nhau, đi cùng nhau, khóc cùng, cùng ngắm nhìn mọi thứ và ngủ cùng nhau nữa. Nhưng một điều thật đặc biệt chúng không bao giờ nhìn thấy nhau.. Tình bạn cũng giống như điều này vậy. Cuộc sống sẽ trở thành địa ngục nếu không có bè bạn. Đây là tuần lễ dành cho những người bạn tốt nhất của nhau. Ai là người bạn tốt nhất của bạn vậy?
Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác. Bạn có thể bị tổn thương nếu yêu một người một cách say đắm, nhưng nó là phương pháp duy nhất khiến con người bạn trở nên toàn diện. Đừng che giấu tình yêu và sự dịu dàng của mình cho đến khi bạn lìa đời. Hãy làm cuộc đời bạn tràn đầy sự ngọt ngào. Hãy nói những lời nói thân thương khi bạn còn nghe được và khi tim bạn còn rung động.
Có ai đó đã nói rằng : - Hãy hát như chẳng có ai đang nghe - Hãy nhảy múa như không có ai nhìn - Hãy làm việc như thể bạn không cần tiền - Hãy yêu như chưa từng có ai làm bạn đau đớn - Hãy luôn là chính mình dù trong mọi hoàn cảnh ... Và hãy sống như thể trái đất này chính là thiên đường của bạn !
Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế. Lúc bé, tưởng yêu là tất cả,là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay ...
Sao phải đợi một nụ cười mới trở nên thật xinh tươi? Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn? Sao phải đợi được yêu rồi mới đem lòng yêu người ? Sao phải đợi có một chỗ làm tốt mới bắt đầu công việc? Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút? Sao phải đợi thất bại mới nhớ đến một lời khuyên? Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ đến một lời ước nguyện? Sao phải đợi có thời gian mới đem sức mình ra phục vụ? Bạn ơi, sao phải đợi? Bởi có thể rằng bạn không biết bạn sẽ phải đợi đến bao lâu…
Cuộc đời như những trái banh. Sức khỏe là trái banh bằng sắt. Gia đình là trái banh bằng thuỷ tinh. Sự nghiệp là trái banh bằng cao su. Khi trái banh bằng sắt rớt xuống, nó nằm im và không bao giờ lên lại. Sức khỏe cũng vậy, khi đã mất đi thì chẳng bao giờ có lại được. Trái banh bằng thuỷ tinh khi rớt xuống thì vỡ tan tành, Gia đình cũng vậy, khi đã tan vỡ thì làm sao mà hàn gắn lại được. Còn sự nghiệp chỉ là trái banh bằng cao su, nó rớt xuống rồi sẻ nảy lên lại, thậm chí còn cao hơn trước nữa...