Em ơi! Hãy lắng lòng lại mà nghe âm thanh cuộc sống. Chớ ngủ mê trong miền buồn thẳm tối tăm.
Minh Nguyệt
(Tôi làm thơ)
Hãy nhìn xem trong nhịp ngày hối hả
Một gánh hàng rong, một xe nước mía
Bao phận người vẫn hướng về phía trước
Dẫu khắc nghiệt vẫn miệt mài bước đi
Tất cả vì niềm tin cho một ngày mai tươi sáng.
Em có thấy con dã tràng se cát biển
Se triền miên dẫu sóng biển cuốn phăng
Có phải chăng nó chỉ làm điều vô nghĩa?
Nhưng anh nghĩ nó đang hạnh phúc đó em
Một hạnh phúc theo sứ mệnh cuộc đời
Của ông trời trao riêng nó mà thôi.
Có thể ngày xưa là ký ức đẹp tinh khôi
Nơi đầu môi, em nếm nhiều vị ngọt
Nay bỗng lọt vào chút vị đắng trong em
Một thoáng bình yên trong tim rạng vỡ
Hãy biết ru lòng lỡ khi hạnh phúc vụt bay.
Em hãy mỉm cười chào đón những ngày mai
Nơi chứa đựng bao điều ta cần khám phá
Nới rộng lòng ra với những điều được mất
Bởi sống là cho đi đâu chỉ nhận riêng mình.
Hãy thả trôi những muộn phiền ra trời đất
Gió sẽ cuốn dùm em tất cả những khoảng không vui
Và sẽ mang về bên em những hương thơm, vị lạ cuộc đời
Để ngày mai nắng rọi niềm vui qua ô cửa mở.
Em đừng mãi như con chim sợ cành cong
Đất lành ngơ ngác vẫn chờ trông
Sẵn sàng đỡ nâng khi em vấp ngã
Phải đứng dậy đi tiếp cho cả đoạn đường dài.
Bao lời an ủi sẽ trở nên sáo rỗng
Nếu chẳng giúp cho lòng em thanh thản
Mà chỉ làm cho em thấy mình thêm thê thảm, đáng thương
Đừng co rút mình vào vỏ ốc chứa những điều buồn tênh
Chớ có buồn, có khóc cho niềm đau đang nhói buốt con tim
Hãy soi gương, chải tóc, tô son cho thắm lại cuộc đời.
Hãy đứng lên và nhìn về phía trước em nhé
Vẫn đâu đây một mé là bầu trời!
Vài nét về tác giả:
Sống trong đời cần có một tấm lòng - Minh Nguyệt.