Bình minh đã lên. Cuộc sống của ta đã bắt đầu. Không quên hôm qua để ta nhớ về quá khứ và những gì ta đã học. Hướng đến ngày mai cho ta niềm tin vào một tương lai với muôn vàn điều mới. Đối diện với hôm nay để ta mãi là chính ta. Ta với ta, ta trong mọi người và là cơ hội để ta khẳng định chính ta.
Không ai cho ta qua khứ, mà chính ta cùng với thời gian đã tạo ra điều ấy. Hơn tất cả, hiểu mình là quan trọng. Nhưng không quên chú ý mọi người, vì mọi người tồn tại là để khẳng định có ta tồn tại.
Sống cô độc thật đáng sợ như chính cái tên của nó. Không ai muốn điều đó. Nhưng cần có lúc bạn cần đi vào không gian và thời gian của cuộc sống đó. Hoặc là bạn đi vào ngõ cụt, hoặc là bạn tìm được chính bản thân, cải thiện nó và trưởng thành hơn.
Sống vui và có ích là cách tốt nhất để bạn thấy mình hữu ích.