Ai cũng có những giấc mơ cho riêng mình.
Có thể trong mơ, người ta thấy mình theo đuổi một cuộc hành trình dài bất tận. Đôi khi đi qua thảo nguyên bao la chan hòa nắng gió, đi qua những đồng lúa thẳng cánh cò bay, đi qua những khu rừng âm u tịch mịch, đi qua bãi biển xanh trải dài tít tắp, đi qua những ngọn núi cao chót vót để chạm tới mây trời. Đôi khi người ta lướt qua phố phường nhộn nhạo, lướt qua những mái nhà ấm áp, lướt qua khung cửa sổ lạnh lẽo đợi chờ, lướt qua nụ cười, lướt qua nước mắt, lướt qua những mảnh đời khác nhau, lướt qua những đôi mắt khác nhau…
Có thể trong mơ, người ta thấy mình đang xoay tròn những lớp váy bồng bềnh, trong điệu nhạc réo rắt. Người ta khiêu vũ trong những cơn gió nồng nàn hơi nước, khiêu vũ trên những con sóng bạc đầu, trong niềm vui bất tận.
Đôi khi người ta mơ thấy mình đứng bên khung cửa sổ, trong ánh sáng dìu dịu của ánh trăng và kéo cây vĩ cầm . Đôi khi người thấy mình thổi cây sáo trúc trong rừng tre bạt ngàn, tiếng sáo trong vắt như tiếng suối chảy cứ vang vọng mãi trong không gian. Đôi khi người ta thấy mình chơi piano, thả hồn vào những giai điệu trầm bổng …
Thoảng hoặc, người ta thấy một ngày mùa thu trên sân bay đầy nắng. Nơi người ta sẽ bắt đầu những bước đi chập chững đầu tiên trên chặng đường dài của nghị lực, phấn đấu và niềm kiêu hãnh.
Đã có những giấc mơ chỉ là giấc mơ. Hoặc sau bao nhiêu cố gắng, giấc mơ ấy lại tan đi như chưa từng có trên đời. Như đôi khi mải nhìn mây trời mà lạc lối.
Và đã có những giấc mơ trở thành hiện thực. Như điều kỳ diệu vẫn thường xảy ra khi người ta dám sống với những gì mình mơ ước.
Cũng đã có những giấc mơ đang được ấp ủ. Để ngày mai trong veo, ta tỉnh dậy, bắt đầu những cảm xúc mới, những kế hoạch mới và một cuộc sống thật khác với ngày hôm qua, trước khi đi ngủ ta vẫn tưởng tượng.
Đôi khi, chưa đi hết con đường thì chẳng thể biết mình lựa chọn sai hay đúng. Thế nên cứ sống như mình là thế và mình phải thế. Và sẽ chẳng hối tiếc, chẳng thất vọng. Vì đã sống hết mình.
Thảng hoặc trong cuộc đời, người ta cần mơ lại những giấc mơ cũ. Để thấy mình vẫn đang hiện hữu, để thấy mình vẫn còn dạt trôi. Những giấc mơ đêm hạ bay vút lên bầu trời, xoay tròn và bềnh bồng mãi. Ngày mới đến, người ta có thể nhớ hoặc quên rằng đêm qua mình đã ước ao một điều thật cũ, và thời khắc thuộc về hiện tại này, người ta lại có những khát khao mới. Dẫu cho ánh đèn đường phố vẫn xác xao hàng đêm, dẫu cho tiếng rao vẫn xé lòng những góc đường cũ, thì vẫn phải sống cho ngày hôm nay, chỉ riêng cho ngày hôm nay.
Đôi khi là một giấc mơ. Mà mơ thì chẳng việc gì mà phải ngần ngại hay là lo sợ cả