Đôi lúc rảnh rỗi tay không có việc gì làm, tôi vẫn thường kiếm một tờ giấy, với mọi kích thước mà tôi biết. Rồi tôi ngồi gấp tất cả những gì tôi biết. Có khi một đoá hoa hồng, có khi lại một con Hạc giấy, thỉnh thoảng là những chiếc thuyền,...
Mọi người xem đó như một trò trẻ con, nhưng với tôi thì đó lại là những phút thư giãn, tôi có thể cho đầu óc nghỉ ngơi mà tay chân vẫn hoạt động một cách có ích theo quán tính. Có lẽ đó là một trong những trò tiêu khiển hiếm hoi của tôi.
Mọi người xem đó như một trò trẻ con, nhưng với tôi thì đó lại là những phút thư giãn, tôi có thể cho đầu óc nghỉ ngơi mà tay chân vẫn hoạt động một cách có ích theo quán tính. Có lẽ đó là một trong những trò tiêu khiển hiếm hoi của tôi.