Người ta kể lại câu chuyện của nhà đạo diễn kịch trường David Belasco có biệt tài làm cho diễn viên do ông điều khiển trở thành lạc quan. Ngay cả những diễn viên giữ những vai trò tầm thường cũng được nhà đạo diễn nầy làm cho phấn khởi và tưởng tượng như họ là những diễn viên quan trọng.
Một tối nọ, khi màn sân khấu gần được kéo lên, nhà đạo diễn Belasco đến gần một diễn viên hạng bét, và nói: Lương anh được bao nhiêu?
Diễn viên trả lời: Chỉ có 50 đô một tuần.
Nhà đạo diễn liền ôm chặt lấy vai anh ta và nói: Tối nay anh ráng diễn xuất như anh được lãnh lương mỗi tuần lễ 1.000 đô la.
Tội nghiệp cho diễn viên nầy đã ráng tưởng tượng và ráng đóng kịch như mình lãnh lương mỗi tuần lễ 1.000 đô la, trong khi đó, tấm chi phiếu anh lãnh hằng tuần vẫn chỉ có 50 đô la.
Lạc quan và bi quan nhiều khi chỉ có trong trí tưởng tượng của con người, vì có người đang ở trong tình cảnh hoàn toàn đen tốt lại vẫn giữ được lạc quan, còn người khác đang có đủ điều kiện để lạc quan mà vẫn cứ than vãn thở dài.
Nhiều khi tâm lý học cho rằng thái độ lạc quan chẳng những ảnh hưởng đến cơ thể, đến công ăn việc làm và đến cả bệnh hoạn nữa.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.