Đến bao giờ trở về Việt Nam, thăm đồng lúa vàng, thăm con đò chiều hoang
Đường mòn quanh co ôm chân hàng tre thắm, nghe gió chiều nhẹ đưa
Đến bao giờ ta được nhìn ta, ta được nhìn ta trong niềm vui phố xưa
Cô em đôi mắt ướt mang sầu chia ly ra mừng đón anh về
Quê hương ơi, Việt Nam nước tôi, tôi mong ngày về từng phút người ơi
Quê hương tôi nằm cạnh biển khơi, cho tôi tiếng khóc từ khi ra đời
Bây giờ mình đã đôi nơi, bây giờ buồn lắm người ơi
Thương cho ai chờ mong héo hắt, nhắc qua để rồi đêm xuống ngậm ngùi
Mấy năm rồi tưởng chừng ngày qua, đêm nằm nhớ nhà, nhớ thương từng bạn xa
Bạn vào rừng sâu, hay ra vùng sỏi đá, thương tiếc một thời qua
Nếu mai này muôn lòng nở hoa, ta lìa đất mới trong niềm vui chứa chan
Quê hương yêu dấu với con đường thênh thang tưng bừng đón ta về./.
CHIA SẺ CẢM XÚC
Nếu có một bài hát nào đó làm xao động và nức nở người nghe thì Đường về Quê hương là một trong những bài hát đó.
Khi tôi viết bài viết này cũng là lúc tôi vừa trải nghiệm cho những gì tôi thu hoạch được sau chuyến đi công tác dài ngày ở xứ sở, xứ sở đó không mang tên Việt Nam. Những điều đáng nói, chính là bao nhung nhớ và khao khát trở về xứ sở nơi mình sinh ra, miền đất ấy tôi gọi: Đất mẹ Việt Nam.
Có xa mới có nhớ, có xa mới thấy tình yêu xứ sở trào dâng. Chưa bao giờ bản thân tôi lại có cái cảm giác bồi hồi và xao xuyến đến thế trước đêm lên đường trở về.
Điều rõ cảm thấy ban đầu khi trở về chính là hương đồng gió nội khi đặt những bước chân đầu trên đất quê hương. Thứ đến, khi tôi nghe những tiếng gọi thân thương bằng tiếng mẹ thì trong lòng tôi thực sự trào dâng; điều mà tôi thèm muốn trong những đêm xứ người.
Quê hương tôi nằm cạnh biển khơi, cho tôi tiếng khóc từ khi ra đời
Bây giờ mình đã đôi nơi, bây giờ buồn lắm người ơi
Thương cho ai chờ mong héo hắt, nhắc qua để rồi đêm xuống ngậm ngùi
Mấy năm rồi tưởng chừng ngày qua, đêm nằm nhớ nhà, nhớ thương từng bạn xa
Tôi vẫn tự hỏi mình, rằng tại sao các chương trình ca nhạc của trung tâm Vân Sơn hay Paris By Night lại cuốn hút đông đảo người xem lại thế? Và tại sao khi thưởng thức âm nhạc, lại có nhiều người rưng rưng rướm lệ khi nghe một bài hát hay một bản tấu hài nào đó? Và nay, tôi hiểu được những điều đó, cảm nhận rõ cái cảm giác "nước mắt chảy xuôi" trong những canh thâu "đêm nằm nhớ nhà" nhớ những gì vô tình là ký ức ở quê xa.
Đấy là tôi mới xa nhà xa quê hơn 1 tháng, thử hỏi những người xa nhà xa quê đằng đẵng những năm trường thì sao. Công việc, cuộc sống có thể làm con người ta tạm khoả lấp những tâm tư nhưng chẳng thể giấu giữ mãi, đến lúc nào đó vô tình chạm phải sẽ lại bừng lên xốn sang không nguôi. Và Đường về quê hương như một vết thương lòng, một ngòi nổ châm cho ngọn lửa tình yêu quê hương đất nước bùng cháy; cũng có thể nó là một vết dằm trong tim trong lòng một ai đó mỗi ngày qua đi lại thêm một ngày sự khao khát ngày trở về lớn dần.
Cám ơn người viết ca khúc này: Nhạc sĩ Lam Phương. Và cám ơn người đã hát tuyệt với bài hát này: Ca sĩ Quang Lê, anh đã hát, và tiếng hát của anh đã phần nào xoa dịu nỗi lòng người xa quê.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.