Cuộc đời yên lành hơn khi tin yêu và phó thác". Tôi tin khi tôi có niềm tin, yêu thương và phó thác thì cảm thấy an lành hơn.
Niềm tin? - Tin ai? Tin cái gì? Tin như thế nào?
Có ai đó đã từng nói, niềm tin là thứ xa xỉ nhất trên đời, nhưng để có được nó lại không khó, chỉ cần đủ chân thành. Tôi thì lại không nghĩ như vậy. Niềm tin là cả một quá trình thấu hiểu, chia sẻ, cảm thông rồi thành thật qua lại lẫn nhau, từ đó mới sinh ra. Bạn không thể tùy tiện tin tưởng bất cứ ai, càng không thể bỗng dưng nhìn thấy một người để sau đó đặt toàn bộ niềm tin vào họ.Niềm tin làm sao có được, khi mà ngày ngày con người ta vẫn giả dối với nhau, đeo biết bao nhiêu lớp mặt nạ rồi cười cười nói nói, thậm chí chỉ cần quay đi là ngay lập tức chuyển một khuôn mặt khác, với một lớp mặt nạ khác.
Niềm tin làm sao có được, khi mà người ta vốn đã quá quen với việc lừa dối nhau, chỉ cần hở ra là biện bạch, chỉ cần sẩy một chân là trí trá. Chẳng cần nghĩ tới cảm nhận của người khác, chỉ chăm chăm giữ lại lợi ích của bản thân.
Niềm tin làm sao có được, khi mà người ta sau những lần vạch trần, thất vọng, trông thấy sự thật quá phũ phàng mà thành ra cảnh giác, nghi ngờ hoặc chẳng còn dũng khí để tin bất cứ ai.
Niềm tin làm sao mà có được, khi người ta có sống thật với nhau đâu?
Chỉ là trong một giây phút nào đấy thấy lòng nặng trĩu, nhìn quanh quất mãi cũng chẳng tìm thấy một ai. Cảm giác chơ vơ giữa dòng người rộng lớn đủ để hóa thành sự đơn độc giết chết mọi thứ cảm giác. Nhiều lúc bên cạnh có thật nhiều người mà không thể có một người để gửi gắm niềm tin nương tựa, chỉ biết ngoảnh mặt đi, tự vỗ về để mong tâm trạng chóng vánh mau qua.Vậy thì, muốn đừng cô độc, hãy biết tin tưởng. Và trước khi biết tin tưởng, cần học cách làm người khác tin tưởng. Để chỉ cần có niềm tin bên cạnh là không còn cảm giác đơn độc.
Yêu thương? - Tình yêu có thể rút ngắn mọi khoảng cách, xoá nhoà mọi lỗi lầm và đưa ta đến những bến bờ xúc cảm thăng hoa.
Chưa một ai trên đời biết đến giới hạn của tình yêu; vì yêu người ta có thể hy sinh tất cả vì người mình yêu; vì yêu người ta có thể thứ tha và bỏ qua mọi lầm lỗi; vì yêu người ta cảm thấy hạnh phúc hơn khi cho đi; vì yêu người ta sống đẹp như chưa từng được sống...
Và chỉ có tình yêu mới đem lại sự yên lành và viên mãn.
Người ta khổ vì thương không phải cáchCuối cùng, tại sao là Phó thác? Phó thác vào cái gì? Phó thác vào ai?
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ
Đường xa quá ai đi mà nhớ ngõ
Đến khi hay gai nhọn đã vào xương
Vì thả lỏng không kiềm chế dây cương
Người ta khổ vì lui không được nữa.
(Xuân Diệu)
Phó thác cũng như việc bạn có một điểm tựa để dựa vào hay làm đòn bẩy cho cuộc sống của mình. Phó thác nghĩa là đem sự tin tưởng của mình đặt vào một "điểm tựa" nào đó mà "điểm tựa" đó bạn tuyệt đối tin tưởng.
Người theo Đạo Thiên Chúa thì phó dâng hồn xác mình cho Chúa, cho Đức Mẹ hay một vị thánh nào đó mà người ta tôn thờ. Người đạo Phật thì phó thác cho Phật, Quan Thế Âm Bồ Tát,... Và dù là ai, làm gì thì người ta luôn có một điểm tựa. Khi niềm tin vào con người và xã hội mất đi, thì người ta tìm đến và trao gửi niềm tin vào những gì tâm linh, vô hình.
Giả sử một lúc nào đó trên đường đời, bạn vấp ngã. Thay vì đưa tay kéo bạn dậy, những người xung quanh lại quay lưng theo kiểu “Khi vui thì vỗ tay vào/Đến khi hoạn nạn thì nào thấy ai”, thậm chí làm bạn đau bằng những lời lẽ vô tình… Nếu bị thế, liệu bạn có còn đủ nghị lực để gượng dậy?
Chợt nhớ đến một câu nói nổi tiếng của Acsimet: “Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng quả đất lên”.
Một ngày làm việc mệt mỏi sắp trôi qua, dù bạn đang làm gì hay ở đâu, khi trong lòng bạn luôn tin - yêu và phó thác thì tôi tin chắc bạn sẽ yên tâm hơn.
Và chỉ có tình yêu mới đem lại sự yên lành và viên mãn !
Trả lờiXóaPhải rồi !
Chúc bạn ngủ ngon !