Bao nhiêu người đi tới lại vẫn khốn khổ giậm chân tại chỗ
Bao nhiêu người đang sống lại chẳng khác gì đã chết
Bao nhiêu người yêu nhưng tựa như đã rời xa
Bao nhiêu người cười nhưng lại tràn ngập nước mắt
Ai biết chúng ta nên đi về đâu.
Ai hiểu sinh mệnh đã đổi thay ra sao
Hay phải chăng chỉ tìm cớ tiếp tục sống
Hoặc giương đôi cánh bay cao giữ nguyên nỗi căm giận
Ta nên tồn tại như thế nào
Bao nhiêu vinh quang nhưng lại cảm thấy khuất nhục
Bao nhiêu lần mừng vui khôn xiết lại hứng chịu đau đớn gấp bội lần
Bao nhiêu lần hạnh phúc mà tim đau như cắt
Bao nhiêu lần rực rỡ nhưng lại thất hồn lạc phách
Ai biết chúng ta nên mơ về nơi đâu.
Ai hiểu sự tôn nghiêm phải bỏ qua điều gì
Hay phải chăng chỉ tìm lý do tựa nước chảy mây trôi
Hoặc dũng cảm tiến về phía trước vùng vẫy thoát khỏi lồng giam
Ta nên tồn tại như thế nào
Ai biết chúng ta nên đi về đâu.
Ai hiểu sinh mệnh đã đổi thay ra sao
Hay phải chăng chỉ tìm cớ tiếp tục sống
Hoặc giương đôi cánh bay cao giữ nguyên nỗi căm giận
Ai biết chúng ta nên mơ về nơi đâu.
Ai hiểu sự tôn nghiêm phải bỏ qua điều gì
Hay phải chăng chỉ tìm lý do tựa nước chảy mây trôi
Hoặc dũng cảm tiến về phía trước vùng vẫy thoát khỏi lồng giam
Ta nên tồn tại như thế nào
Cho đi để tồn tại chứ sao !
Trả lờiXóa