Nhiều khi ta muốn than thở một chút cũng chẳng được. Ta chẳng biết sao dạo này cảm thấy mình bận rộn quá. Mở mắt dậy rồi loay hoay ngược xuôi cả ngày, đến khi lên giường ngủ mới hay cả ngày... quên rửa mặt.
Ta cố làm... làm để cho vơi bớt nhớ, làm để quên đi những gì không vui cứ luẩn quẩn bao ngày qua. Ấy thế mà có quên được đâu... ngày qua ngày... vẫn mối tình ấy, ta mải miết kiếm tìm trong sự đợi chờ và mong thời gian sẽ mau mau qua.
Buồn... ta cũng chẳng biết tỏ bày cùng ai,
Giận... ta cũng chẳng thể trút vào đâu,
Nhớ... cũng không thể nói lên lời
Một ngày qua đi thật quá buồn tẻ. Thật may, ta còn cái đam mê với công việc mang đến đôi chút niềm vui để ta gặm nhấm qua ngày.
Đêm lại về, ta lại trở lại với cái góc nhỏ quen thuộc với chiếc máy tính. Có lẽ như vậy là quá đủ cho một chàng thanh niên độc thân. Chẳng biết ngày mai có thêm người mới sẽ thế nào, dẫu sao ta cũng hài lòng với những gì ta đã và đang có, đang phấn đấu mỗi ngày...
Ta cố làm... làm để cho vơi bớt nhớ, làm để quên đi những gì không vui cứ luẩn quẩn bao ngày qua. Ấy thế mà có quên được đâu... ngày qua ngày... vẫn mối tình ấy, ta mải miết kiếm tìm trong sự đợi chờ và mong thời gian sẽ mau mau qua.
Buồn... ta cũng chẳng biết tỏ bày cùng ai,
Giận... ta cũng chẳng thể trút vào đâu,
Nhớ... cũng không thể nói lên lời
Một ngày qua đi thật quá buồn tẻ. Thật may, ta còn cái đam mê với công việc mang đến đôi chút niềm vui để ta gặm nhấm qua ngày.
Đêm lại về, ta lại trở lại với cái góc nhỏ quen thuộc với chiếc máy tính. Có lẽ như vậy là quá đủ cho một chàng thanh niên độc thân. Chẳng biết ngày mai có thêm người mới sẽ thế nào, dẫu sao ta cũng hài lòng với những gì ta đã và đang có, đang phấn đấu mỗi ngày...
Thương bạn !
Trả lờiXóa