Đêm nay lại khó ngủ quá...Cảm giác...Cứ những ngày cuối tuần là lại vậy.........
Chẳng biết vì sao........Vì lòng mình vẫn còn nhưng băn khoăn, lo lắng.......
Hay tại vì uống quá nhiều cafe...trong ngày hôm nay..........
Dù là lý do gì...đi nữa..thì điều cuối cùng là vẫn không ngủ được.......
Và không ngủ được lại uống cafe và đeo phôn....nghe nhạc.......
Hôm nay nghe nhạc của ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng....Đã từ lâu lắm rồi không nghe ca sĩ này hát...Vì giọng của ca sĩ này không như trước...Đang tâm trạng nên khí thấy trong album " Qua Cơn Mê" có bài Thành Phố Buồn..vậy là mở....nghẹ...Nghe và tìm thấy hình ảnh của mình đâu đó trong bài hát này...Mặc dù hình ảnh bài hát theo như cảm nhận thì đó là hình ảnh của những năm chiến tranh, của thành phố Đà Lạt...Cũng có thể là mộ thành phố nào đó trên đất nước Việt hay một nơi nào đó trên thế giới...Cũng không rõ nữa...Nhưng chỉ cảm thấy tâm trang của bản thân nó cũng vậy......
Nghe Vậy là lại mắc cái bệnh...LẬP DỊ...là cứ bài hát nào phù hợp với tâm trạng là lại nghe đi nghe lại...không thể đếm được bao nhiêu lần nữa....
Con đường kỉ niệm vẫn nằm đó, hình bóng em vẫn đầy ấp không gian và nỗi nhớ trong tôi vẫn mãi dâng tràn nhưng sao giờ đây, con đường kỉ niệm trong tôi bỗng trở nên xa lạ quá. ừ, mà cũng đúng thôi, đường chẳng của riêng hai chúng mình nên khi vắng em đường đã “thay tên” mất rồi còn đâu. Có cảm giác như bước chân mình đang lạc lối, cảm giác như bước chân mình đã mệt mỏi, tôi bước đi với sự hụt hẫng và trống vắng trong lòng…
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.