Type Here to Get Search Results !

Bài học từ cách uống cafe


Rủ đứa bạn đi cafe, nó cáu “Không đi với mày nữa. Làm như ghiền cafe lắm, ra đấy mãi đọc báo, nhắn tin làm cafe tan đá hết, uống lạt thếch mà cũng chịu được à”.

Bạn nó -  là một người ghiền cafe rất nghiêm túc nhất mà nó đã từng biết. Khi uống cafe phải tận hưởng và nhâm nhi từng chút một, cảm nhận đến tận cùng những cái hương vị có trong những ly cafe ấy. Bạn nó chẳng thích một loại cafe đá hay cafe sữa như những thằng con trai khác thường mê. Hắn thích thưởng thức tất cả những ly cafe mà trong quán bán. Chẳng lần nào giống lần nào, mỗi lần đến là một ly cafe khác nhau và khi thưởng thức hết menu của quán này nó và bạn lại lần mò tìm những quán mới. Hành trình uống cafe của hai đứa nó là tìm kiếm và cảm nhận chứ không phải là thưởng thức thông thường, theo lời bạn nó nói như thế.

Nó thì khác. Nó bằng lòng với tất cả những gì cuộc sống mang lại cho nó. Kể cả khi đi uống cafe, lướt qua menu nó chỉ tay vào món nào đập vào mắt nó đầu tiên và uống thứ ấy mà không cần biết nó có ngon hay không. Bởi vì tâm trí của nó không dành cho những thức uống ấy mà nó cắm đầu vào những bài báo, game onlien trên chiếc điện thoại đời mới. Thằng bạn cũng đã nhiều lần phát cáu lên vì nó bởi cái tính dửng dưng ấy.
 Bài học từ cách uống cafe
Nhưng cũng có ngày nó nhận ra, cafe lạt thếch khi để quá lâu đá đã tan hết và thằng bạn không còn ngồi trước mặt nó như mọi ngày nữa. Hắn đi du học được 2 tuần rồi và nó thì vẫn lông bông mặc dù đã ra trường gần 1 năm nay. Sáng nay bạn nó mới email về “Cafe ở Columbus nhạt phèo như ly cafe quên uống của mày ấy”.

Bạn nó – chẳng bao giờ chịu dừng lại. Luôn luôn tìm kiếm và khám phá những điều mới mẻ với một tinh thần nghiêm túc nhất. Nó nhớ mãi lời bạn nói với nó trước khi đi lên máy bay “Cái đầu óc của mày phải thường xuyên thay đổi thì mày mới nhận ra những điều thú vị xung quanh. Đừng bảo thủ và cố tập trung vào một việc như thế, tầm nhìn của mày cũng chẳng thể vượt quá cái đầu của mày đâu.

Uống cafe cũng vậy, đừng uống mãi một cái thứ nước đen hay nâu quen thuộc ấy. Thử thưởng thức tất cả những ly cafe được mọi người sáng tạo đi, mày sẽ thấy cơ hội chẳng tự đến đâu mà phải đi tìm đấy. Và nữa, khi đã gọi cafe thì nên uống khi nó mới được mang ra, đừng để lâu sẽ không còn ngon và cũng chẳng có gì để cho mày uống nữa hết.
Mày sẽ phải trả thêm tiền mới có thêm ly thứ 2 đấy!”Và tự nó cũng hiểu, khi một cơ hội đã bị bỏ lỡ thì phải trá giá rất nhiều mới có thể tìm thấy một cơ hội mới.

Sáng nay, đến quán cafe quen thuộc, nó lật menu ba bốn lần nhưng vẫn không tìm được cho mình một ly cafe nào mà nó thích nhất. Nó nhìn cô nhân viên “Cho một cafe đen không đường đi!”. Nó muốn bắt đầu từ một ly cafe khó uống nhất và cũng bắt đầu hành trình đi tìm cho mình những cơ hội. Chặng đường dành cho nó còn nhiều lắm những chông gai…Nhưng nó tin một ngày nó sẽ thưởng thức hết tất cả hương vị cafe ở Sài Thành…
MonngonSaigon