Type Here to Get Search Results !

Hãy cho tôi một điểm tựa

Bạn có biết rằng… không một mảnh giấy nào có thể gấp được quá 7 lần. 

Mỗi giọt nước biển chứa xấp xỉ 1 tỷ nguyên tử vàng. 

Tổng trọng lượng của loài kiến trên trái đất lớn hơn tổng trọng lượng dân số thế giới. Joseph Swan là người phát minh ra bóng đèn, không phải Edison.

Bạn thấy sao sau khi đọc chúng? Ngạc nhiên? Nhạt nhẽo? 

Cho dù thế nào, đã bao giờ bạn tự hỏi: cuộc sống này chịu tác động gì từ những fun-fact tưởng chừng vô thưởng vô phạt ấy?

Đối với riêng tôi, giá trị của chúng nằm ở 2 chữ, đó là Niềm Tin

.Bởi lẽ bạn tin vào những phán đoán thông thường, cho nên cuộc sống được vận hành tương đối trôi chảy và con người không bị khủng hoảng thông tin. 

Niềm tin được nhân lên theo thời gian, lâu dần trở thành hiểu biết chung, bất kể tính đúng đắn. 

Và có lẽ, cần lắm những hiểu lầm như thế, để thế giới quanh ta luôn đầy ắp bí ẩn đáng để ta kinh ngạc. 
Tôi thì luôn nghĩ , "Niềm Tin là Điểm Tựa cho Cuộc Sống". 

Một điểm tựa vững chắc, tạo lực đòn bẩy mạnh mẽ có khả năng kéo con người ta ra khỏi những giới hạn vật lý thông thường. 

Bên cạnh đó, muôn vàn Điểm Tựa khác cũng song hành tồn tại: Hy vọng, Đam mê, Tình yêu…

Hay thậm chí, "Điểm Tựa" có thể hiện diện dưới dạng hữu cơ mà đôi khi ta vô tình bỏ qua trong cuộc sống thường ngày.
Ví như câu chuyện ngụ ngôn về Rùa và Thỏ. 

Rùa thắng Thỏ, hẳn nhiên là như thế rồi, nhưng những cuộc đua thì kết cục nào mới được coi là có hậu? 
Sau đó, Thỏ nhận ra rằng nó đã thua chỉ vì quá tự tin, bất cẩn và thiếu kỷ luật. Vì thế, nó quyết định thách thức một lần nữa. Rùa đồng ý. 

Lần này, Thỏ chạy với tất cả sức lực của nó và chạy suốt một mạch về đích. Nó bỏ xa rùa đến đến mấy dặm đường. 

Câu chuyện vẫn chưa dừng lại… 

Rùa suy nghĩ và nhận ra rằng: nó không có cách nào thắng được thỏ trên đường đua vừa rồi. 

Nó thách Thỏ một cuộc đua khác, nhưng có một chút thay đổi về đường đua. Thỏ đồng ý. 

Chúng bắt đầu cuộc đua. Như đã tự hứa với lòng mình là phải luôn nhanh, thỏ bắt đầu chạy và chạy với tốc độ cao nhất cho đến bên bờ sông. 

Vạch đích ở bên kia sông, và Thỏ đành bất lực. 

Trong lúc đó, rùa đã đến nơi, lội xuống sông và bơi qua bờ bên kia, tiếp tục chạy và kết thúc đường đua.

Về sau, Thỏ và Rùa trở thành đôi bạn thân thiết và chúng cùng nhau suy ngẫm. Cả hai nhận ra rằng ở cuộc đua sau cùng có thể có kết quả tốt hơn. 

Vì thế, chúng quyết định thực hiện lại cuộc đua cuối, nhưng chúng sẽ cùng chạy chung một đội.

Cuộc đua bắt đầu, Thỏ cõng Rùa chạy đến bên bờ sông, rùa lội xuống sông và cõng thỏ bơi qua bên kia bờ sông. Lên đến bờ, thỏ lại cõng rùa đưa cả hai cùng về đích. 

Và chúng cùng nhận ra rằng đã về đích sớm hơn rất nhiều so với lần chạy trước.

Trong cuộc sống, nếu ta biết lựa chọn đúng "Điểm Tựa", thì gánh nặng sẽ vơi đi, đồng nghĩa với việc thành quả cũng gia tăng theo một tỷ lệ nào đó. 

Bất kể "Điểm Tựa" đó là vô hình hay hữu hình, bạn hãy luôn nhớ rằng: "chỉ cần một Điểm là bạn đã có thể dựa vào và vươn xa".

Như Thỏ có thể cõng Rùa và ngược lại. Tất cả phụ thuộc vào lựa chọn của bạn để đứng vững hơn giữa những biến cố ngẫu nhiên của cuộc đời.

Tuy nhiên, sự lạm dụng đối với bất kể điều gì, điều có thể dẫn đến sai lầm. 

Trong hành trình đi tìm Điểm Tựa, xin đừng đặt quá nhiều hy vọng về một sự cứu cánh để ta trút bỏ gánh nặng trên đôi vai của mình.

Tôi chợt nhớ tới thí nghiệm nhỏ về con ếch. 

Nếu ta đun nước sôi và thả nó vào nồi, ếch ta sẽ vùng vẫy nhảy ra cho bằng được, dù bị bỏng nhưng sẽ thoát chết. 

Còn nếu cho con ếch vào nồi nước lạnh, từ từ đun lên, ban đầu nó sẽ thấy ấm áp dễ chịu, rồi cứ nằm yên tới khi chết lúc nào không hay. 

Đó là ví dụ điển hình của chủ nghĩa kinh nghiệm - tên gọi khác của việc lạm dụng "Niềm Tin", biến "Điểm Tựa" thành "Điểm Dựa" vô cùng nguy hiểm trong cuộc sống không ngừng biến động này.