Type Here to Get Search Results !

Câu chuyện tình tôi (Bài cảm nhận)

Ngồi xuống đây nào ! tôi sẽ kể cho bạn nghe câu chuyện tình của tôi.
Nó đơn giản lắm như một người con gái mộc mạc chẳng biết phấn son.....nhưng một khúc cầm thanh chưa qua những ngày tháng tôi luyện miệt mài....

Câu chuyện nơi một góc quán cafe ồn ào và tấp nập những con người lạ mặt lướt qua nhau... tôi ngồi đó, chờ đợi một cho một tình yêu vừa mới ươm mầm... có trở thành cây hay không , chính tôi cũng không biết nữa. Tiếng mưa rơi tí tách bên ngoài.... tôi ôm trong mình những thắc mắc, những nghi vấn và những hi vọng.............Liệu chàng hoàng tử ấy, có đến và đánh thức tình yêu trong tôi.

Câu chuyện tình của những ly cafe .............. nghiêng đôi mắt lơ đễnh nhìn qua ô kính, chàng đến............... chiếc áo trắng tinh che vội bờ vai gầy, nụ cười ngày nào mà tôi chỉ nhìn thấy qua hình ảnh nay lại nhìn tôi một cách chân thật nhất... hai chiếc bàn đối diện nhau, hai ánh mắt thoáng cười.... nhìn nhau nhưng chẳng nói... chiếc điện thoại rung lên như kéo tôi về với hiện tại...

- Anh có thể ngồi cùng bàn với em không ?

- Được thôi !

Và thế là chúng ta ngồi nhìn nhau........... ly cafe đen của anh nhỏ từng giọt tong tong .... ly cafe sữa của tôi đã nhạt nước theo thời gian chờ đợi.

Chúng tôi im lặng nhìn nhau, bao nhiêu lời dự định nói trôi theo những giọt cafe rơi rớt....... là vì chúng ta đã hiểu nhau quá nhiều.

Qua những năm tháng miệt mài trong cuộc sống............. vì sao ta chẳng thể nào bước chung đôi ? Cứ mãi là cafe đen và cafe sữa...... cứ mãi là góc quán nhỏ thân quen.... vẫn tiếng nói, giọng cười ấy mà bây giờ chúng ta đối diện nhau như những người bạn thân. Tình yêu không có trong tim mỗi chúng ta.

Hóa ra bao lâu nay chúng ta đang ảo tưởng rằng mình yêu nhau, yêu nhau nhiều lắm nhưng cũng chỉ là cảm giác mê muội trong cuộc sống.... cảm giác muốn lấp đầy nhưng lại không phải một nửa dành cho nhau.

Lạc bước trong cõi u mê để rồi khi bình minh thức giấc..... ánh mặt trời chiếu rọi vào những góc sâu thẳm không ngừng mới nhận ra mình vừa chợt tỉnh cơn mê.

Xanh rêu màu của những kỉ niệm............. xanh trong từng kí ức chợt ùa về. Anh mãi mãi là nguồn cảm hứng vô tận trong tác phẩm của một người viết về cảm xúc.

Vậy đó ! không biết có được gọi là tình yêu không nhỉ ? 

Một câu chuyện tình của một kẻ lang thang đi tìm bến bờ ........... dừng lại rồi lại bước đi.... đến bao giờ em mới dừng chân nơi tình yêu lên tiếng ?

giấc mơ đêm nay hoang sơ......... lạc lõng.
Nguồn Yume


Đăng nhận xét

0 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.