“ Khi bạn yêu ai đó, đừng viết tên họ vào trái tim. Hãy viết tên họ vào vòng tròn, vì vòng tròn không có điểm đầu và điểm cuối. Bạn không biết tình yêu bắt đầu từ khi nào và bao giờ sẽ kết thúc..”
Chiều nay..khi những cơn mưa mùa hạ đầu tiên ngập tràn con phố nhỏ..cũng là lúc tâm trí nó lại chìm đắm trong những hồi ức miên man về anh..
Anh và nó quen nhau vào một ngày nắng vỡ..Nắng vỡ thành những hạt mưa mát lạnh, ngọt ngào..nắng vỡ thành vô vàn những cầu vồng bé xíu lấp lánh đáng yêu..Anh đã đứng đó nhìn nó và cười, rồi nó ngỡ ngàng vì nụ cười thiên thần ấy..rồi nó yêu anh lúc nào chẳng hay…
Tình yêu cứ như một thứ gì đó xa xôi mà cũng rất gụi gần. Anh dịu dàng như nắng thu còn nó thì ào ào như những cơn mưa mùa hạ, ấy thế mà yêu nhau, thắm thiết…Thứ tình cảm đầu đời ấy cứ rạo rực trong nó nhưng cũng nhiều khi cũng khiến nó thấy mong manh và dễ vỡ... Mà cũng lạ! Anh thương nó, thương cũng chẳng hiểu vì sao mà thương, hay đôi khi chỉ tại đôi mắt buồn của nó..
Tình yêu đó ví như điệu vance của chiếc lá xanh vô tình bị cơn gió nhẹ thổi bay, xoay xoay say đắm rồi nhẹ nhàng tựa mình trên thảm cỏ ngủ ngon lành..anh hơn nó 7 tuổi, trải đời hơn và cũng trưởng thành hơn..còn nó, vẫn là một cô nhóc khờ khạo và đôi khi lại ngồi thẫn thờ khóc chỉ vì những lý do vu vơ, bất chợt..anh và nó ít khi được gặp nhau, bảo là yêu nhau thế thôi nhưng ngày xa nhau còn gấp mấy lần những ngày được ở cạnh nhau..2 bầu trời khác nhau và hít thở 2 bầu không khí khác nhau, có chăng chỉ là 2 trái tim đã và đang cùng thổn thức một nhịp đập, run rẩy và yêu thương...
Nó còn nhớ có lần anh hỏi nó rằng nó yêu anh nhiều như thế nào, nó chỉ cười trừ..nó không biết phải nói thế nào cả..hôm đấy nhật ký của nó lại có thêm những dòng tâm sự “Anh à! Em yêu anh bằng những hạt cát..Hạt cát bé nhỏ thôi nhưng ở đâu cũng có, ở đâu cũng tồn tại..bố em bảo cát còn tượng trưng cho sự may mắn..thế nên em nghĩ em sẽ yêu anh bằng những hạt cát, để em có thể mang lại cho anh sự may mắn và bên cạnh anh mãi mãi...như thế ..có được không anh?”
Những ngày xa anh, nó thường mơ về anh và những con phố dài có mưa, ừ, mưa lá..mùi của lá, dìu dịu và thoảng qua như nụ hôn nhẹ ngượng ngùng anh dành cho nó hôm nào..tiếng của lá, xào xạc và đưa nó về với những kỷ niệm có anh..rồi tất cả chìm vào cơn mưa lá..ào ạt như trút cả nỗi niềm, trút cả nỗi lòng của những người đang yêu..chiếc lá nào khẽ rơi trên vai nó và khẽ thầm thì “Thoáng bình yên cho tim mềm, cô bé!”...
…..mưa ơi! Nó nhớ anh lắm…
Những giấc mơ qua, em gặp anh trên phố nhỏ
Vội vã, vô tình anh chẳng chịu dừng chân
Tiếng mưa xa, anh có nhớ một lần?
Mình quen nhau vào một ngày nắng vỡ...
Nguồn Lê Cát Hà Linh từ iOne
Nguồn Lê Cát Hà Linh từ iOne
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.