Type Here to Get Search Results !

Ba con Ếch


Dân tộc Do Thái lưu truyền một câu chuyện như sau. Có 3 con ếch cùng bị rơi vào một chiếc thùng đựng đầy sữa.

Con thứ nhất nghĩ: đây là ý trời. Thế là nó nhắm mắt lại, co chân sau, không nhúc nhích. Cuối cùng, nó bị chết ngạt

Con thứ hai nghĩ: mình căn bản không có cơ hội thoát khỏi nơi đây. Chiếc thùng gỗ, chắc như thế kia, cho dù mình có gắng sức đến mấy cũng không có tác dụng gì. Chi bằng hãy chấp nhận sự an bài của số phận. Vì thế, cuối cùng, nó cũng chết.

Con ếch thứ ba nghĩ: tại sao mình không thử sức nhỉ! Chỉ cần chân mình vẫn còn sức lực, thì sẽ cố gắng đạp để cho đầu nhô lên. Thế là nó cứ đạp, cứ đạp mãi, sau đó, chân của nó bỗng chạm vào vật gì cưng cứng. Nó thử giẫm chân lên vật cứng đó, dồn sức nhảy thật mạnh. Thật bất ngờ, nó nhảy ra được khỏi chiếc thùng sữa. Thì ra, trong quá trình nó liên tục vùng vẫy, sữa tươi bị khuấy động mạnh và trở thành sữa chua. Nhờ vậy, nó thoát được nghịch cảnh nguy hiểm chết người…. 

Câu truyện trên có ý dạy đời thật ý nghĩa, rằng, dù hoàn cảnh có bi đát đến đâu, cũng không được buông xuôi.

Đành rằng, ta không thể thay đổi được định mệnh, không thay đổi được nghịch cảnh, nhưng ta có thể thay đổi được bản thân, khi biết vận dụng những gì mình có, với hiện trạng đang diễn ra để không những bảo tồn mạng sống, sức khỏe, tình cảm hay người thân.

Nhìn vào thực tế, ta cũng có thể thấy rõ có 3 hạng người trên trong xã hội.

Hạng người mặc cho số phận. Đây là loại không có tinh thần phấn đấu, vì luôn tin rằng chẳng ai có thể làm được gì. Ý trời là vậy. Số tôi là thế. Có cố gắng cũng chỉ vô ích, chẳng thay đổi được gì. Số mệnh trời cho mỗi người rồi, ai thay đổi được trời. Đó là những suy nghĩ, những luận điệu của kẻ phó mặc đời mình như bèo trôi dạt trên sông. Đây là một cách sống thiếu trách nhiệm với bản thân, với gia đình, với đời, với Giáo hội.

Hạng người dễ buông xuôi. Loại người này dễ bi quan với hiện tại. Vì thế, họ có thể bị hạ gục một cách dễ dàng với một khó khăn nhỏ.

Loại này dễ nhìn đời bằng ánh mắt bi quan, yếm thế, thấy mọi sự tăm tối, chẳng mấy hy vọng, khó có thể làm gì hơn được, thôi cứ thế cho xong.

Loại người dễ buông xuôi thích an phận, ít chịu suy nghĩ để tìm ra những cách giải quyết những vấn đề khó khăn trong cuộc sống. Loại này dần trở nên ít nhạy bén, chậm chạp, thô kệch, tù túng trong cái hạn hữu của mình. Vì thế, khi khó khăn, dù được nhiều hỗ trợ, thì họ cũng chẳng vận dụng được mấy để giúp mình vượt qua nghịch cảnh.

Loại người này biểu bộ một sự nhàm mệt mỏi, nhàm chán, uể oải nơi con người của họ. Tim học còn đập, nhưng lại thiếu sự sống, thiếu linh hoạt, thiếu năng động, thiếu nghị lực, thiếu tự tin và hy vọng.

Sống với loại người này dễ làm ta nhụt chí khí, giảm niềm vui, tiêm nhiễm tư tưởng và lối sống tiêu cực của họ.

Hạng người vượt lên chính nghịch cảnh. Loại người này không ít trong cuộc sống sống. Cũng vì luôn tin rằng sau cơn mưa trời lại sáng, ngày mai sẽ tốt hơn, nên họ không bao giờ chấp nhận nằm lỳ trong thất vọng và đau khổ, nhưng luôn cố trườn mình qua vũng lầy của thử thách.

Với tinh thần này, mà con người luôn được tồn tại và phát triển, cuộc sống luôn được nâng cấp. 

Và từ cuộc sống, họ có được nhiều niềm vui hơn, niềm vui do chính họ phấn đấu mà có.

Với tính thần này, mà xã luôn có những công trình để phục vụ cho công ích. Hoặc cơ sở vật chất hay công trình khoa học, ý tế, văn hóa, giáo dục, nghệ thuật, hội họak, âm nhạc, thơ ca văn học…

Với tinh thần này, mà con người luôn thấy thời gian chính là ân ban, là món quà quý giá để phát huy tài năng, chinh phục bản thân, chinh phục thế giới, chinh phục cuộc sống.

Với tinh thần này, con người cảm thấy thú vị hơn khi có những khó khăn, và càng hạnh phúc hơn khi vượt qua được khó khăn.

Với tinh thần này, con người càng thêm dày dạn, can trường, dẻo dai hơn, nhờ khó khăn và nghịch cảnh.

Với tinh thần này, cuộc sống cùng những khó khăn luôn là cơ hội để chứng tỏ bản thân, để chinh phục và để thưởng thức.

Với tinh thần này, con người thấy mình trở nên giá trị hơn, không còn thẹn với lòng, hổ với trờ, vì đã phấn đấu hết cách để vượt lên chính mình.

Với tinh thần này, con người sẽ nhận ra sự hiện hữu của mình trên mặt đất này chính đáng, là có giá trị, khi làm chứng mình rằng, con người có khả năng chinh phục cuộc sống, còn đau khổ không thể hạ gục con người.

Với tinh thần này, con người làm tăng vẻ huy hoàng của sự sống, khi biết bằng mọi cách để không những sống với nó, mà còn biết bảo vệ nó bằng bất cứ giá nào.


Đăng nhận xét

0 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.