Type Here to Get Search Results !

Sống dựa


Người ta kể rằng ngày xưa có một vị vua rất thích nghe tiếng sáo, nhưng không phải là sáo độc tấu mà là sáo đồng tấu.

Có một anh chàng nọ, chẳng hề biết thổi sáo bao giờ, nhưng anh muốn có nghề để sống, nên anh đã xin gia nhập đoàn người chơi sáo trong nhà vua.

Vì không biết thổi sao nên mỗi lần đồng tấu anh phải làm bộ đưa sáo lên miệng như những người khác, nhưng không thổi. Anh này cứ dựa vào người khác như thế mà kiếm tiền sống qua ngày.

Được một thời gian vị vua kia băng hà một vị vua khác lên ngôi. Vị vua sau này cũng thích nghe tiếng sáo, nhưng không phải là đồng tấu như vị vua trước, mà tiếng sáo độc tấu.

Thế là chàng bất tài kia đã phải bỏ nghề làm ăn giả hình của anh.

Đối với anh chàng giả mạo làm nhạc công thổi sáo trên đây, sau khi bị lột mặt nạ, anh chỉ phải bỏ nghề làm ăn giả hình của anh thôi.

 Ngày nay, quả thật con người đã tiến bộ rất nhiều. Các phương tiện dường như có thể phục vụ con người trọn gói, đến độ con người chỉ ngồi điều khiển bằng mệnh lệnh mà không phải mệt nhọc gì cả…

Rất dễ khi nhìn vào các công trình đã, đang và còn tiếp trong nước, ngoài nước, ngoài hành tinh. Như các công trình liên quan đến quốc phòng, an ninh quốc gia, đến khoa học, truyền thông, điện tử, các phương tiện máy móc phục vụ nông nghiệp, công nghiệp, ngư nghiệp… Rồi đến các khía cạnh nghệ thuật, văn hóa, giáo dục, y tế, vận chuyển, giải trí, cho đến ẩm thực, lương thực…

Con người dễ có khuynh hướng dựa vào người khác để cho mình ít phải làm việc, ít phải phấn đấu, ít phải trách nhiệm, và tìm cách để được sung sướng mà  không phải vất vả cực nhọc làm việc. Hay thích được an toàn mọi mặt mà lại dựa vào người khác, không tự xây dựng cho tương lai đời mình bằng mồ hôi, sức khỏe, thời gian và trí óc.

Sống dựa trong tiền bạc vật chất. Có người dù đủ điều kiện thời gian, sức khỏe, kiến thức, nhưng lại không siêng năng làm việc, làm giàu cuộc sống bản thân, gia đình và xã hội, nhưng lại lười biếng, hay làm việc cho có, cho vui, vì với họ không làm cũng chẳng sao. Nên khi thất bại thì cũng cho là bình thường, vì họ còn dựa vào cha mẹ, vào bà con nước ngoài được…Hay có loại dựa vào tiền mồ hôi nước mắt của người khác, hoặc bằng con đường bất chính để kiếm lợi nhanh…

Thái độ này làm cho họ dễ coi thường người khác, coi khinh các giá trị cuộc sống và đề cao sức mạnh của vật chất.

Sống dựa vào lòng xót thương và bố thí của người khác, nước khác. Có nhiều người thích làm ra vẻ tiều tụy, khổ sở, đáng thương để kêu gọi lòng bác ái của người khác.

Hay dựa vào một sự cố nào của mình, của gia đình, hay cộng đoàn, của đất nước để xin để quyên góp, dù thực tế chưa đáng.

Hoặc dựa vào một biến cố nào đó trong quá khứ để kiếm tiền, để xin viện trợ… Người ta bảo đây là loại ăn mày quá khứ. Đang khi chính mình không những tự lập được mà còn có thể giúp người khác được nữa, vậy mà cứ dựa vào bác ái bố thí của người khác.

Ngày nay, quá nhiều người không những dựa, mà còn lợi dụng vào công sức, mồ hôi, chất xám của người khác để kiếm lợi. Biến của người thành của mình, chỉ cần thay đổi mẫu mã, tên tuổi hay một vài chi tiết là xong…

Như báo chí gần đây đưa tin một Giáo sư đại học lại lấy trọn gói giáo trình của một giáo sư ở trường khác, coi đó là của mình rồi in ra cho sinh viên học chẳng hạn.

Sống dựa vào danh dự, uy quyền. Để trưởng thành, mỗi người phải tự trau dồi, hoàn thiện bản thân và xây dựng danh dự, uy tín, phẩm chất và chức vụ bằng thời gian, khả năng của mình. Đang khi đó nhiều người thích dựa vào bóng người khác để sống, núp vào ô của người khác để được mát, cho dù biết đó là xấu hổ, là nhục nhưng vẫn làm theo.

Sống dựa vào đạo nghĩa. Ngày nay, người tín hữu có rất nhiều điều kiện để học hỏi, trau dồi giáo lý của Chúa, có rất nhiều điều cơ hội để sống đức tin. Nhưng nhiều người vẫn còn dựa dẫm vào đám đông, vào cộng đoàn.

Cách lập luận thông thường là người ta sao tôi vậy, tôi không muốn làm khác đi, sợ người ta nói, sợ người khác dòm ngó đàm tiếu.

Chẳng hạn như: người ta lười biếng khô khan, dù tôi muốn siêng năng cũng không dám, vì sợ hàng xóm nói. Người ta thờ ơ lạnh nhạt, thì mình dù nhiệt tình cũng không dám, sợ người ta xì xèo…

Như cây tầm gửi, chúng bám vào cây khác, và hút nhựa sống từ tồn tại. Sự sống của nó tùy thuộc vào loại cây chúng bám vào, thì người sống dựa cũng bập bềnh, lây lất đời mình như vậy.
Sống dựa làm cho mình không dám đứng thẳng, hiên ngang với đời, mắt cúi rạp không dám nhìn ai.

Sống dựa làm cho con người mất tự trọng, trở nên yếu nhược, và dần đánh mất chính mình.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.