Một nhà công nghiệp giàu có thấy mình bị quấy rầy bởi một người đánh cá ngồi uể oải bên cạnh chiếc tàu của ông.
Ông hỏi: “Tại sao anh không ra khơi đánh cá?"
“Vì tôi đã đánh bắt đủ cho ngày hôm nay", Người đánh trả lời.
Ông nhà giàu hỏi tiếp: “Tại sao anh không đánh bắt nhiều hơn nhu cầu của anh?"
“Tôi làm gì với số dư ấy?", người đánh cá nói.
Ông nhà giàu nóng nảy đáp: "Anh có thể kiếm được nhiều tiền hơn, và mua một chiếc tàu tốt hơn để anh có thể làm nhiều tiền hơn. Chẳng mấy chốc anh sẽ có một đoàn tàu và trở nên giàu có như tôi".
Người đánh cá hỏi: "Rồi thì tôi sẽ làm gì?"
Ông nhà giàu nói: "Anh sẽ nghỉ ngơi và tận hưởng cuộc sống"
Người đánh cá điềm tĩnh trả lời: "Vậy ông nghĩ coi ngay bây giờ tôi đang làm gì đây?
Đức Khổng bảo hãy trung dung mà, nghĩa là đừng thái qua cũng đừng bất cập.
Đừng quá tham lam như ông nhà giàu, và cũng đừng tự mãn giống như người đánh cá.
Hãy hài lòng với cuộc sống để có niềm vui mỗi ngày, dù ngắn ngủi.
Hãy phấn đấu vươn lên, nhưng không phải vì chính mình, mà để làm giàu đẹp cho đất nước, cho mọi người.
Hãy tránh xa lối sống chỉ biết an phận thủ thường, coi cuộc đời chẳng có gì, chẳng là gì, nên chẳng cần cố gắng làm chi, rồi cũng chết.
Hãy coi việc làm giàu đẹp bản thân, gia đình, quê hương đất nước là một bổn phẩn. Có như vậy thì mới xứng đáng ngước mặt lên, đứng thẳng, và tiến về phía trước một cách hãnh diện. Vậy mới không hổ thẹn với trời và với lòng.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.