CẢM XÚC ÂM NHẠC
Khi những hạt mưa đầu mưa đầu mùa rơi xuống thì cũng là lúc một góc trời trong lòng ta lại ùa về những con sóng cảm xúc không nguôi. Ký ức trở về, đưa ta về với những hoài niệm hôm qua. Với nhiều người đó là những ký ức về chuyện tình cảm, song cũng có người sẽ có hoài niệm về những thăng trầm đã qua.
Tôi không biết mình thuộc loại nào trong 2 loại người đó, cảm xúc của tôi hỗn tạp. Vừa dâng trào những yêu thương đang thức tỉnh, vừa tràn ngập những ưu tư về con đường tôi đã, đang và sẽ đi. Điều đó cũng giống như khi bạn rơi vào hoàn cảnh băn khoăn trước những lối đi mình sắp phải chọn lựa. Thật khó khăn.
Playlist này gợi cho tôi những mạch xúc cảm lạ thường. Tựu trung là tôi thấy bình yên, bình thản và có chút phấn khích với mỗi giai điệu. Có lẽ đó là điều tôi cần. Đôi khi, con người ta cần lắng lòng mình một chút để lắng nghe cuộc sống, nhưng thật khó để buông việc để có chút thời gian lắng đọng cho mình. Và những giai điệu hằng ngày ta nghe ngoài phố, ta thích nhưng cũng chỉ là thoáng qua, để rồi quên. Ta quên mất chính con người thật của mình và dễ dàng buông thả theo dòng đời, hay nói thô tục hơn là vì cơm áo gạo tiền hay một thú vui khác mà ta nghĩ tới.
Ta ngồi lại, nhận ra nhiều thứ, ta đánh mất chính mình, ta quên cái bản năng và thời gian nghỉ ngơi cho chính mình. Ta nằm trong góc phòng của những bệnh viện chưa bao giờ ta nghĩ đến. Rồi vô tình những bản nhạc cất lên, ta nghĩ, ta thấy mình, và ta hiểu làm thế nào để ta hạnh phúc hơn. Hơn một lần như thế, ta thấu hiểu cuộc đời và những mối quan hệ mà ta có. Chúng phù du như chính những của cải chúng ta đang có. Ta có thể chạy hàng Kilomet để thăm những người bạn mới quen, nói chuyện đôi lần hay tình cờ gặp gỡ nhưng lại quên đi những người hàng xóm ngày ngày vẫn ở cạnh ta, và khi đau ốm bệnh hoạn thì những người hàng xóm ấy là người đầu tiên ta thấy đến chia sẻ với ta.
Cuộc sống bây giờ thật khó khăn khi mà đủ mọi âu lo cứ dồn dập kéo đến. Nhưng dù là thử thách nào, thì chúng vẫn đến và đi theo cách ta tiếp nhận và giải quyết chúng. Không thể tránh khỏi, dù bạn là ai. Nhưng có một điều bất biến giữa cuộc đời vạn biến này, đó là ta, là bạn hay một ai đó đang đọc bài viết này. Rồi tất cả sẽ thay đổi theo thời gian, đó là điều tất yếu. Nhưng bản thân ta sống được bao lâu để thay đổi, vả chăng nếu có, thì ta phải thay đổi bao nhiêu để "phù hợp" với thời thế. Có chăng, ta nên làm giàu cho tâm hồn của ta bằng những lời ca, tiếng hát và những thói quen, suy nghĩ tích cực hằng ngày. Có thế, ta mới thấy hết cái hay, cái đẹp trong mỗi người ta gặp, mỗi người ta quen và bao thứ hay ho khác mà ta chưa biết khi nào sẽ đến.
Rất tuyệt ! cảm ơn bạn than yeu Ali !
Trả lờiXóa