Tôi thấy thật buồn cười khi người ta ngày đêm nghĩ ra cách phòng chống tác hại của thuốc lá trong khi các nhà máy vẫn ngày ngày tối đa công suất cho ra các điếu thuốc.
Đứng ở góc độ quản lý nhà nước, ai ai cũng biết thuốc lá nó tác hại thế nào. Câu hỏi đặt ra là tại sao các nhà chức trách lại nghiễm nhiên cho phép và chấp nhận sự hoạt động của các nhà máy thuốc lá? Trong khi nếu kiên quyết việc cấm sản xuất thuốc lá, cấm kinh doanh thuốc lá thì có phải hơn không? Không có nhà máy lấy đâu ra thuốc lá, không có thuốc lá thì làm gì có cái tên hàng hoá gọi là Thuốc lá để tiêu thụ. Và làm gì có cái điếu thuốc nào để người dân hút để rồi sinh ra một loạt các vấn đề ảnh hưởng đến đời sống dân sinh; Đài truyền hình và công chức cũng chẳng phải tốn hơi sức để truyền thông cảnh báo, các bệnh viện cũng chẳng đến mức quá tải vì số lượng người nhập viện vì mắc các bệnh liên quan đến thuốc lá; Quốc hội cũng chẳng phải họp để họp và thông qua cái gọi là Luật phòng chống tác hại do thuốc lá; v.v...
Ai ai cũng biết giải quyết vấn đề từ "gốc đến ngọn", thế nhưng chúng ta đang được xem những "tấn trò đời" của các nhà lãnh đạo Việt Nam rằng: họ rất quan tâm đến vấn đề sức khoẻ của dân, họ cũng tha thiết với việc giải quyết vấn đề an sinh xã hội,...nhưng việc họ làm thì hoàn toàn ngược lại. Tôi không nói việc họ làm là sai, là thiếu khôn ngoan bởi đứng ở tầm nhìn vĩ mô của nền kinh tế, để làm được tất yếu cần có một quá trình. Nhưng cái quá trình họ làm thì thật BUỒN CƯỜI và LÃNG PHÍ. Lãng phí thời gian tiền của của đất nước để ngồi họp nhau bàn với nhau cách "cắt tỉa cây cảnh", mà các cây cảnh chính là các vấn đề xã hội nóng hiện nay. Tôi nói không riêng gì về vấn đề thuốc lá, mà gần đây, họ "điềm nhiên" ban hành hàng loạt các phương pháp " chặt ngọn - nuôi gốc" như các vấn đề về Giao thông, giáo dục, ...
Đứng ở góc độ của mỗi người dân, những người ngày ngày tiêu thụ thuốc lá, tôi tin chẳng ai muốn "tiêu thụ" cái loại " VÔ BỔ" này. Những người bán hàng nhỏ, tạp hoá cũng chẳng mặn mà gì nhận cái mặt hàng này về bán bởi chính người thân của mình đang ngày ngày "tiêu hoá", làm ảnh hưởng đến sức khoẻ người thân lối xóm.
Nếu bạn là một người buôn bán, bạn cũng sẽ biết 1 gói thuốc cũng chẳng lời bao nhiêu. Và nếu bạn là người hút thuốc thì bạn cũng hiểu là giá một gói thuốc là không rẻ. Nếu bạn là người buôn thuốc lá, thì bạn cũng biết là cái mặt hàng này nguy hiểm và "không tốt" như thế nào. Và nếu bạn là một ai khác thì tất cả đều biết rằng "HÚT THUỐC LÁ CÓ HẠI CHO SỨC KHOẺ - HÚT THUỐC LÁ CÓ THỂ GÂY UNG THƯ PHỔI" - Xin lỗi, nhưng tôi phải nói rằng, cái văn phong người Việt không dở, chỉ dở ở chỗ là người sử dụng, đã gọi là thông điệp khuyến cáo mang tính nhắc nhở với thứ biết là có hại mà vẫn dùng cách "Nói giảm nói tránh" để "vui cả làng" thì thật là hài hước.
Tóm lại, còn nhà máy sản xuất, còn điếu thuốc được bán thì không ít người còn kiếm được lợi (dù lợi ích là nhỏ), còn điếu thuốc được bán thì sẽ còn rất nhiều người hút và cũng ngần ấy số người đi nhập viện và cũng một cơ số đáng kể người rảnh hơi đi bàn về thuốc lá
Và tôi, người khi viết bài viết này cũng đang nhâm nhi tách cà phê cùng những điếu thuốc lá, dù biết là nếu còn hút thì đường đến nghĩa trang gần thêm một đoạn.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.