Type Here to Get Search Results !

Thư gửi cho Phi 1 | Hãy nắm bắt quyền điều khiển

Phi con,
Hôm qua, đi ngang một hiệu bán đồ kỷ niệm, cha thấy một tấm bảng nhỏ có khắc những chữ sau đây:
BẤT CỨ CHỖ NÀO CHA NGỒI CŨNG LÀ CHỖ QUAN TRỌNG NHẤT

Cha chắc tấm bảng này phải bán chạy lắm vì gia đình nào cũng cần một người cha biết nắm quyền điều khiển. Cho nên cha muốn con hãy nhớ rằng: Vì hạnh phúc của con và Mai, vì tương lai các cháu nội của cha sau này cũng như để cho đất nước được hùng mạnh con phải biết nhận lấy trọng trách, nắm quyền điều khiển gia đình. Nếu con biết hành sử cho đúng lúc quyền điều khiển này, chắc chắn Mai sẽ kính yêu con vô cùng.

Việc điều khiển mà cha nói ở đây không phải là những mệnh lệnh độc đoán của một ông vua thời quân chủ chuyên chế xa xưa. Nhưng đó là công việc của một nhạc trưởng đứng trên bục gỗ, điều khiển ban đại hòa tấu. Nghĩa là một công việc tế nhị, nhưng rõ ràng, mềm mỏng, song cương quyết!

Cha đã gặp nhiều vấn đề đặc biệt trong cuộc sống chung của những cặp vợ chồng đến tiếp xúc với cha. Một số vấn đề rất kỳ lạ và buồn cười mà có thể, con sẽ chẳng tưởng tượng nổi. Thí dụ như trong một gia đình kia, ông chồng đã quá độc đoán, đến nỗi bà vợ phải hét lên: “Trời ơi, ông chà đạp lên đầu lên cổ tôi cho đến bao giờ?”

Thực vậy, đàn bà không thể nào yêu nổi những ông chồng tàn bạo độc đoán, khắc khe đâu. Nhưng họ luôn luôn kính yêu những người chồng biết cách hướng dẫn họ.

Cha muốn kể con nghe những lời sau đây của các bà may mắn có đức ông chồng biết bổn phận làm chồng. Người đầu tiên là một bà chủ bút báo phụ nữ. Bà nói: “Suốt ngày tôi phải giao dịch, tiếp xúc với nam giới, nhiều khi tôi phải cạnh tranh với họ nữa. Nhưng buổi tối, về nhà, tôi muốn hoàn toàn là một người đàn bà. Thật là sung sướng khi có một ông chồng biết cho tôi cái cảm giác là tôi được quí mến, chiều chuộng và che chở.”

Một bà khác thì nói: Thỉnh thoảng chồng tôi lại ưỡn ngực và bảo tôi: “Em phải biết nghe anh đấy nhé! Phải nhớ rằng anh là xếp trong nhà đó nghe!” Mỗi lần nghe anh ấy nói như vậy, tôi lại thấy thích thú kỳ lạ vì biết anh ấy đủ sức bao bọc cho tôi.”

Còn bà thứ ba nầy thì khác. Bà ta nói với cha: “Ông biết không chồng tôi lạ lắm! Cưới nhau về được một tuần rồi thì tôi biết anh ấy không cần một người vợ mà cần một người mẹ cơ! Ông đừng hiểu lầm tôi nhé. Tôi biết là đàn ông thỉnh thoảng cũng thích làm nũng, và tôi cũng thích được săn sóc, chiều chuộng nhà tôi. Nhưng chẳng lẽ ngày nào cũng phải nuông chiều anh ấy như con nít hay sao? Như thế thì đến bao giờ mới đến lượt tôi được chiều chuộng đây?”

Cha có thể kể nhiều trường hợp khác nữa, xấu cũng như tốt. Nhưng đáng buồn nhất vẫn là trường hợp những người đàn bà mệt mỏi, không biết nương dựa nơi nào, vì chẳng có chỗ nào để họ nương dựa hết. Chồng của họ quá yếu đuối, quá bận rộn ở sở, quá vô trách nhiệm, bê tha chè chén với bạn bè, đến nỗi chẳng còn biết bổn phận của người chủ gia đình nữa.

Dĩ nhiên là có những người đàn bà thích lấn lướt chồng. Nhưng chắc chắn cũng có những bà phải nắm quyền điều khiển gia đình vì chồng họ quá yếu đuối, nhu nhược chẳng thể làm công việc ấy được.

Cho nên con phải nhớ rằng chắc chắn nhà con sẽ yêu con hơn nếu con biết mạnh dạn nói với nàng câu này: “Em đừng sợ gì hết! Đã có anh đi cùng, dẫn lối cho em!”

Lý do khiến phụ nữ thích nghe phái nam nói câu đó vì họ thường hay lo lắng về tương lai.

Xét về khía cạnh tình cảm, phần lớn đàn ông chúng ta thường để ý đến hiện tại. Trước mắt chúng ta, nếu một việc tốt đẹp bây giờ thì ngày mai nó cũng tốt đẹp như thế. Trong khi ấy, phụ nữ vừa nhìn xem hiện tại, lại vừa ngắm xem phía trước đường đi. Họ thường xét đoán một việc xảy ra bằng cách nghĩ đến hậu quả mà việc ấy sẽ mang lại trong những tháng ngày tới.

Vì người đàn bà sanh ra để thực hiện sứ mạng làm mẹ, bà ta sẽ xét đoán chồng mình bằng câu hỏi sau: “Anh ấy sẽ là một người cha như thế nào?” Bởi vậy, nếu con sớm biết nhận trách nhiệm và chu toàn bổn phận làm chồng, làm cha, chắc chắn Mai sẽ yêu con nhiều vì con đã trả lời giúp nàng thắc mắc vừa nêu đó.

Chắc Mai cũng thấy trong nhiều gia đình, trẻ con đang mất dần sự kính trọng đối với cha mẹ, vì cha mẹ chúng thường lục đục với nhau. Chúng không biết phải sợ cha hay mẹ vì chẳng có ai đứng ra nắm quyền điều khiển trong nhà. Và nếu có trường hợp người mẹ lấn át người cha rồi đứng đầu trong gia đình thì lại càng khiến cho trẻ con bối rối hơn nữa.

Đã có nhiều nơi, người cha rời bỏ địa vị số một trong nhà và mặc kệ vợ con muốn làm gì thì làm!

Vì thế con hãy tự xét mình, để khi nhà con nhìn xem con, nàng sẽ thấy tương lai của con cái hai con. Tương lai đó sáng sủa hay đen tối, một phần lớn là tùy nơi con. Tùy ở con có dám nhận trách nhiệm làm chồng và nắm quyền điều khiển gia đình hay không.

Nhưng làm sao để điều khiển cho đúng cách? Chính cha cũng không thể cho con biết câu trả lời được. Chẳng ai có thể cho con biết hết. Vì công việc ấy là của riêng con. Không có hai đám cưới nào giống hệt nhau cả. Vì thế, không có hai cuộc sống chung nào tương tự như nhau hết. Hai con, với sở thích, kinh nghiệm, tư tưởng khác biệt, về sống chung cùng nhau, sẽ phải cố gắng lắm để hòa hợp cho tốt đẹp.

Cho nên con phải nhớ tránh hết sức, đừng bao giờ tỏ ra độc đoán với nhà con hết. Hãy làm cho gia đình con trở thành một tiểu cộng đồng có sinh hoạt dân chủ, trong đó người chồng nắm quyền lãnh đạo. Chúng ta đều muốn sống trong một xã hội dân chủ, vì trong đó, quyền hạn được chia đều giữa chúng ta và những người đại diện. Và chúng ta cảm thấy sung sướng khi các bậc lãnh đạo trong nước là những người hùng, biết quyết định sáng suốt và đúng lúc.

Mai đã chọn con làm người lãnh đạo, làm chủ lòng nàng và đứng đầu gia đình. Con có quyền hành nhưng cũng có trách nhiệm rất lớn. Vì thế con phải nhớ rằng loại quyền hành đang nói ở đây là quyền của lòng yêu thương!

Cha muốn nhắc cho con nhớ rằng phụ nữ đều muốn có một người chồng biết yêu thương và đồng thời biết hành sử đúng quyền hạn của mình!

Hãy tiếp tục dẫn dắt nàng,
Cha của con.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.