Mọi người trong khu xóm nhà mình đều thấy anh Tư quả là một người chồng đáng trách. Chẳng phải là anh rượu chè, cờ bạc. Cũng chẳng phải vì anh mê gái rồi bỏ bê vợ con. Nhưng anh ấy đáng trách ở chỗ cứ lông bông và để vợ phải đi làm nuôi cả gia đình.
Luôn luôn anh nuôi những dự tính to tát. Mỗi khi gặp ai là anh đều nói về việc nầy việc nọ mà anh đã bắt đầu thực hiện.
Từ khi cha biết anh ta, cha thấy anh làm nhiều nghề lắm: “Bán bình chữa lửa, bán thuốc dạo, bán chổi lông gà, buôn khóa xe gắn máy, buôn tủ lạnh, làm đại diện hãng bảo hiểm… nghề nào anh cũng chỉ làm ít lâu rồi nghỉ. Anh thường thích khoe với mọi người rằng mình là “đại diện chính thức” cho công ty nầy, hãng xưởng nọ. Có khi anh cũng tự nhận là huấn luyện viên lớp sửa xe hơi, lớp thể dục thẩm mỹ và chuyên viên chụp hình cho trẻ con nữa!
Vì thế, cả khu phố đều bất bình và thấy tội nghiệp cho vợ anh ta. Họ thường bảo nhau: “Ông có thấy chuyện lạ đời như vậy bao giờ chưa?” hay “Tại sao chị ta lại chịu nhẫn - nhịn anh ta như vậy nhỉ?”
Rồi một hôm chị Tư đau, phải giải phẫu. Trong thời gian chị nằm nhà thương để dưỡng bịnh, cha học biết thêm một điều chắc chắn khác về phụ nữ: “Những cái nhỏ nhặt chúng ta làm cho họ sẽ mang lại kết quả to lớn không ngờ!”
Người ta thường nghĩ muốn đạt được kết quả thì phải tốn kém. Nhưng thực sự không phải vậy đâu. Đàn bà thích những cái lặt vặt mà chúng ta đem đến cho họ để tỏ lòng quý mến họ. Chẳng cần tốn kém gì nhiều. Chỉ cần vài món quà, vài cử chỉ khiến cho họ cảm thấy họ là những người được chồng say mê. Đối với phụ nữ, món quà quí giá là ở ý nghĩa chứ chẳng phải ở chỗ món quà đắt tiền hay dùng được lâu bền.
Cha được biết là mỗi tối, anh Tư đều đến thăm vợ. Buổi sáng khi cha đi thăm các bệnh nhân, cha đều có ghé thăm chị Tư. Lần nào chị cũng kể lại cho cha một cách vô cùng phấn khởi rằng anh Tư mỗi tối lại đem tặng vợ một món quà. Những thứ ấy liệt kê như sau:
- Thứ hai: Một tấm bìa xếp ô chữ để giải trí.
- Thứ ba: Tờ tạp chí phụ nữ mà chị Tư thích nhất.
- Thứ tư: Ba trái táo lớn.
- Thứ năm: Một hộp đựng giấy bút viết thư.
- Thứ sáu: Một bó hoa mọc ở miền quê do chính tay anh Tư hái.
- Thứ bảy: Một chai nước hoa nhỏ.
- Rồi Chúa nhật, thứ hai, thứ ba sau cũng lại mỗi ngày một món quà nhỏ dễ thương như thế.
Chị Tư vui mừng nói với cha: “Anh ấy thực tốt ông ạ! Có lẽ anh ấy nuông chiều quá làm tôi hư mất. Anh ấy lúc nào cũng vậy, luôn luôn nghĩ tới vợ con. Thật là dễ thương!”
Quả là như vậy con ạ! Người đàn bà sẽ bằng lòng chịu đựng mọi lời chỉ trích, làm mọi công việc khó nhọc và hết sức bênh vực chồng nếu ông chồng biết dùng những dịp tiện để chứng tỏ tình yêu thương, sự săn sóc vợ bằng cách tặng nàng vài món quà vặt.
Có nhiều cách để con chứng tỏ rằng con luôn luôn nghĩ đến nàng. Sau đây cha cho con biết những cách ấy mà cha tin sẽ giúp đỡ con rất nhiều.
Trước hết, con hãy đánh dấu những ngày đặc biệt bằng một cái gì đặc biệt. Cha biết một cặp vợ chồng hạnh phúc kia cứ đến ngày 29 mỗi tháng thì lại tổ chức một cái gì đặc biệt vì đó là ngày lễ cưới của họ. Họ kỷ niệm ngày ấy bằng cách đi ăn tiệm, tổ chức một buổi họp mặt bạn bè ở nhà hoặc tặng quà cho nhau.
Nếu con nghĩ rằng làm như thế mất công quá thì con hãy nghe người chồng nói. Anh ta bảo tiền bạc dùng vào những việc như vậy thật có ích lợi không thể lường được. Nó sẽ làm cho người vợ nhớ mãi những kỷ niệm đó.
Một người chồng biết nhớ đến ngày kỷ niệm lần đầu gặp nhau, ngày đính hôn, lễ thành hôn, sinh nhật của vợ…và biết tặng vợ một cái gì đặc biệt, sẽ được tình thương yêu của vợ đền bù lại gấp trăm lần. Đa số những ông chồng không coi những dịp ấy là quan trọng. Thật là đáng tiếc, vì nếu họ chu đáo một chút thì người vợ sẽ quí mến họ biết bao!
Một điều nữa con nên nhớ là người đàn bà rất thích sự tế nhị, khéo léo nơi đàn ông. Nếu con biết dành cho nàng một sự ngạc nhiên thích thú, sự nầy sẽ rất có ý nghĩa đối với nàng. Trước hết, nó có ý nghĩa rằng con dành cho nàng một chỗ đứng quan trọng trong đời con, con biết tìm những cách để khiến nàng vui lòng. Nàng sẽ tràn ngập hân hoan khi thấy con biết yên lặng mưu tìm hạnh phúc cho nàng.
Đây là trường hợp một ông chồng khéo léo biết làm cho cuộc sống hôn nhân thêm thú vị. Ông ta rất say mê chơi quần vợt. Cha gặp ông ta ở sân chơi. Trong lúc nghỉ mệt, các ông bàn nhau về những lời than thở của các bà vợ là chồng cứ bỏ đi đánh quần vợt rồi bỏ vợ ở nhà một mình. Ông chồng khéo nầy nghe các ông bạn mình kể lể một hồi rồi mới chậm rãi nói: “Chắc các bạn chưa từng nghe vợ tôi kêu rêu gì về sự vắng mặt của tôi phải không? Đó là vì tôi biết giao hẹn với bà. Hễ chiều nay tôi đến đây chơi thì buổi tối tôi sẽ phải đưa bà ấy đi ăn tiệm. Vì thế bà ấy vui vẻ ở nhà và mong ngóng tôi mau về. Thậm chí hôm nào tôi không đến đây chơi thì bà ấy lại còn có vẻ buồn nữa chứ!”
Cái khôn khéo của ông chồng trên đây hơi có vẻ đổi khác, ông ta cho bà vợ điều nầy vì muốn được lợi điều kia. Tuy nhiên điều quan trọng là bà ta không cần để ý đến chuyện ấy. Bà ta thích như vậy! Do đó dù trong trường hợp nào, người chồng khéo léo đều có thể dùng sáng kiến để tạo sự cảm thông và vui vẻ giữa đôi bên.
Sau đây là một điểm khác con cần nhớ: Đàn bà thích những cách bày tỏ tình thương thực tế.
Con hãy luôn luôn tự hỏi xem mình có hay phụ giúp nàng một số công việc ở trong nhà không. Con hãy nghĩ xem con có thường sẵn sàng buông tờ báo xuống, tắt ti vi đi để vội vã đỡ nàng một tay chăng? Có bao giờ con lặng lẽ giúp nàng một việc mà không cho nàng biết để nàng ngạc nhiên, thích thú chăng?
Một bà quả phụ kể lại cho cha nghe về cuộc sống với ông chồng đã khuất. Ông là một nhà kinh doanh tài ba, một mình dựng cơ nghiệp đồ sộ khiến cho cuộc sống vật chất của hai người thật là hạnh phúc. Nhưng điều mà bà nhớ và cảm động nhất là điều sau đây! Khi hai người mới cưới nhau được vài năm, cứ mỗi tối thứ ba thì ông lại nói với bà rằng bà hãy đi phố mua sắm, còn con cái để ở nhà, ông trông cho. Bà nói với cha: “Thật chỉ có những bà vợ trẻ mới cảm thấy cái sung sướng được chồng chiều chuộng như vậy thôi!”
Vì thế, ngoài những lời nói êm ái, cử chỉ thương yêu, con cần giúp nàng các việc tầm thường nhất để bày tỏ lòng con quí mến nàng.
Con cũng hãy nên tập cách suy nghĩ như cách nàng suy – nghĩ. Làm như thế con sẽ thấy tại sao nàng lại coi những điều ấy quan trọng như vậy. Một trong những đặc tính kỳ lạ nhất của người phụ nữ là nàng vẫn muốn con tiếp tục theo đuổi nàng tỏ ra tế nhị, quí trọng nàng, mặc dù nàng đã trở thành vợ con.
Người đàn ông thường cho rằng sau lễ cưới, mọi việc đã hoàn tất, không cần phải cố gắng, giữ gìn gì nữa. Nhưng đối với người vợ, sự việc không giản dị như thế. Nàng cảm thấy tình yêu chân thật không có giới hạn, không bao giờ được coi là quá đủ. Trong tình vợ chồng, mỗi ngày cánh cửa cảm thông giữa hai người phải càng hé mở thêm để họ có thể tiến đến niềm thương yêu cao cả.
Chính vì thế mà cha chưa từng nghe một người vợ nào than phiền là chồng họ đã tỏ ra quá lo lắng, săn sóc cho họ. Cha tự hỏi là có người đàn bà nào cảm thấy mình được yêu thương quá mức chăng? Chắc chẳng có đâu? Không một người đàn bà nào lại có những cảm nghĩ như vậy hết. Tất cả những phụ nữ cha đã gặp đều có một khả năng thương yêu vô tận và họ cũng chỉ mong được hưởng niềm dịu dàng bất tận do chồng họ ban cho bằng những cách đơn sơ, tầm thường nhất.
Hãy tiếp tục theo đuổi nàng,
Cha con,
Nếu đàn ông mà làm được vậy thì người đàn bà HẠNH PHÚC hết rồi !
Trả lờiXóaCảm ơn bạn thân yêu !