Phi con,
Trong thư trước, cha kể với con những nguyên tắc về tiền bạc mà mẹ con và cha đã thỏa thuận với nhau. Sau đây là vài điều để giúp con chỉ dùng một số tiền nhỏ mà cũng làm cho nàng sung sướng.
Trước hết là chuyện y phục. Tất cả phụ nữ đều thích mặc quần áo đẹp, và quần áo của họ thì thôi phức tạp lắm, đủ thứ đủ điều kiểu, kể ra cho hết cũng mệt lắm đấy! Ngoài ra còn có cả mũ, nón, kiếng mát, dụng cụ trang điểm, giầy dép… và nhiều thứ phụ tùng khác nữa. Nếu con biết dùng tiền vào việc sắm đầy đủ y phục cho nàng, số tiền ấy sẽ chẳng mất đi đâu.
Một số các ông cho rằng việc may y phục cho vợ là một mối đe dọa cho ngân hàng gia đình. Nhưng một số khác chấp nhận nhu cầu ấy của phụ nữ, và biết dùng những vật dụng đó để làm cho cuộc sống chung thêm phần hạnh phúc.
Trong vấn đề nầy, cũng có một số điều nên và không nên làm mà con cần nhớ. Một trong những điều đó là con nên nhớ rằng phụ nữ rất khác nhau. Con phải coi xem nàng có thích đi mua sắm một mình không. Nếu có thì con nên vui lòng để cho nàng được tự do làm việc ấy. Và khi nàng trở về, hãy tìm một điểm nào hay đẹp để khen nàng. Dù nàng mua về một chiếc nón trông thật kỳ cục, con cũng phải nói: “À, em mới mua nón hả? Thử đội lên cho anh xem nào!” (Nhưng coi chừng kẻo lẫn cái nón với cái túi xách thì nguy đấy!).
Nói một cách khác, con phải làm sao cho lời nói đó có vẻ tự nhiên, thành thực mới được. Lời nói đó phải bày tỏ lòng con tin nơi nàng, mặc dù vật nàng mới mua ấy con không ưa cho lắm.
Hãy nghĩ đi, thế nào cũng có một điểm khen được. Nếu trông hình dáng vật ấy kỳ cục, có thể là nàng đã mua nó với giá rẻ, và con sẽ khen điểm đó. Đàn bà mua cái gì là trả giá kỹ lắm, con cứ để ý mà xem. Nàng sẽ sung sướng lắm khi con cho nàng biết nàng là người đàn bà khéo léo, biết tiết kiệm cho ngân quỹ gia đình.
Nếu con cho nàng được tự do đi mua sắm, chọn lựa theo ý nàng, nếu con biết nói rằng: “Em thích là anh cũng thích rồi!” thì con đã làm một công việc vĩ đại rồi đó. Con đã cho nàng biết rằng trong vấn đề chung sống, không thể có sự ép buộc. Con cũng tự làm tăng giá trị của mình, vì phần đông bạn bè của nàng không được chồng xử sự đẹp như con.
Trong trường hợp nàng muốn con đi theo nàng mỗi lần xuống phố mua sắm, con phải vui vẻ dẫn nàng đi, chứ đừng làm như sắp phải đưa đám ai vậy.
Còn một điều quan trọng nữa là lúc nàng bước ra khỏi phòng trong với một chiếc áo mới may, nàng sẽ mong chờ đợi một lời nói của con về chiếc áo ấy. Nếu con không thích chiếc áo ấy, nếu con cho rằng nàng đã dùng tiền hơi phí phạm, con cũng chỉ nên nói: “Anh trông chiếc áo nầy không xứng với em!” mà thôi.
Cha tưởng nói thế cũng tạm đủ về y phục rồi. Nhưng cũng còn một điểm linh tinh nữa cần để ý là màu sắc và kiểu y phục mà nàng mặc. Có nhiều người nhớ rất giỏi màu áo, màu son của các cô đào, các loại xe hơi, các cầu thủ túc cầu nhưng chẳng nhớ vợ mình hôm qua mặc áo màu gì hay sáng nay mới sắm đồ gì mới.
Trong trường hợp là nàng hỏi ý con là nên mặc áo màu gì để đi dự tiệc tối nay, con hãy nói cho nàng biết. Nhưng nếu nàng đã mất công thử đi thử lại cả chục chiếc áo trong nữa giờ đồng hồ mới chọn được một cái, và nàng hỏi có ưng chiếc áo ấy không, thì con phải cẩn thận lắm khi trả lời đó.
Nếu nàng đã mặc chiếc áo hàng tháng trời rồi con mới nói: “Anh đã nghĩ rằng màu áo ấy trông già quá, ngay từ lúc thấy em mặc lần đầu tiên!” thì con đã phạm một lỗi không thể tha thứ được dưới mắt nàng đấy! Chiếc áo ấy sẻ trở thành một cái giẻ lau đối với nàng và nàng sẽ thất vọng vô cùng. Cho nên nếu con không thích chiếc áo ấy, hãy dẫn nàng đi mua mấy chiếc khác, chứ tỏ ý chê bai thì ích lợi gì?
Con cũng nên nhớ cỡ chân nàng, để trong một dịp đặc biệt nào đó con sẽ mua tặng nàng một đôi dép hay một đôi hài. Chắc chắn nàng sẽ ghi nhớ mãi lòng ân cần ấy của con. Khi người đàn bà nói : “Ồ, anh chỉ bày đặt thôi!”, con phải hiểu là nàng trong bụng đã thích món đồ ấy lắm rồi đó. Bởi vì nàng có đáng yêu như thế nào, người ta mới “bày đặt” chứ?
Còn nói về mái tóc, thì ngay từ khi còn bé, người phụ nữ nào cũng dành cho mái tóc mình một sự quí trọng đặc biệt. Họ đã mất nhiều thời giờ chải tóc, uốn tóc, gội đầu bằng chanh, bằng bồ kết… và làm đủ mọi cách để giữ cho mái tóc của họ được óng ả, mềm mại.
Nếu con không tin rằng mái tóc đối với người phụ nữ là quí báu chừng nào, con cứ đứng ở ngã tư có đèn xanh đèn đỏ. Con sẽ thấy các bà các cô lái xe một mình, hễ dừng lại là đưa tay lên vuốt mái tóc hay liếc nhìn vào kính chiếu hậu. Cho nên con phải nhớ làm những điều nầy để cho cuộc sống giữa hai con được thêm hòa hợp!
- Chú ý đến mái tóc nàng.
- Khen ngợi mái tóc ấy
- Cho nàng đi làm đầu ở tiệm uốn tóc như những người đàn bà khác.
Cha chẳng biết ở trong tiệm uốn tóc, các bà có trò chuyện gì với nhau về các kiểu áo mới, tin đồn này, chuyện lạ kia không. Nhưng cha chắc chắn rằng ở trong đó, các bà sẽ có cảm giác thoải mái, ấm áp là có một người chồng thừa khả năng mang lại cho vợ những giờ phút vui vẻ như thế.
Con cứ tin cha đi. Những giờ phút ở trong tiệm uốn tóc quả là thời gian thật vui vẻ đối với người phụ nữ. Chính cha đã mục kính mẹ con, trước khi đến tiệm uốn tóc thì mệt mỏi và có phần chán nản nữa. Thế mà ở tiệm uốn tóc ra về thì như vừa được uống xong một thang thuốc bổ vậy!
Chắc bây giờ con đã có đủ tiền để cho nàng đi làm đầu mỗi tháng một lần. Nhưng mai mốt, nếu có đủ phương tiện, con hãy tăng lên mỗi tháng hai lần hay hơn nữa. Làm sao để con nhắc nàng rằng bữa nay đến lúc đi làm đầu rồi là con đã thành công lắm đó! Nàng sẽ ngồi ở tiệm uốn tóc, trong phòng tràn ngập hân hoan và biết ơn con vô cùng. Lúc ấy con mới thấy các chú Ba Tàu ở tiệm uốn tóc quả là những người đồng minh đắc lực của con.
Khi nàng ở đó về nhà, nếu mái tóc bới lên nó có giống cái tổ chim, con cũng đừng vội nói như thế. Có thể đây là “mốt” đương thịnh hành. Con phải chậm rãi ngắm nhìn để tìm ra một nét đẹp nào mà khen nàng thì tốt hơn. Nhưng đừng bao giờ giữ thái độ thờ ơ khi nhìn mái tóc ấy hết. Không có điều gì khiến người phụ nữ thất vọng hơn là mất công sửa soạn cho đẹp mà người chồng chẳng có ý gì cả!
Con có thể nhìn kiểu tóc của nàng để biết nàng đang suy nghĩ điều gì. Khi nàng thay một kiểu tóc cũ bằng một kiểu tóc mới hơn là nàng muốn bày tỏ một cái gì đó. Con có thể vuốt tóc nàng hay để mái tóc ấy y nguyên như lúc mới ở tiệm về, tùy theo ý nàng thích. Nhưng con đừng tỏ vẻ không quan tâm đến mái tóc ấy, như vậy tai hại lắm.
Cha đã nói đến việc cho đi và để dành. Nhưng cha chưa nói gì đến việc dự trù các khoản chi tiêu. Mỗi đôi vợ chồng có một cách để xếp đặt các món chi tiêu, các khoản dành dụm. Nhưng điều quan trọng là phải đồng ý với nhau từ trước. Con phải biết rõ số lợi tức hằng tháng cùng số tiền chi tiêu cho từng món một. Lập sổ sách chi thu cũng là một việc tế nhị lắm. Hai con phải cùng nhau làm công việc ấy sao cho nàng không cảm thấy rằng con muốn dành quyền kiểm soát tài nội trợ của nàng.
Con cũng đừng bao giờ tỏ ra bất công với nàng. Một bà vợ than phiền với cha: “Anh bỏ ra ba ngàn để mua một cây vợt thì không sao, còn tôi mua có năm trăm đồng một chai dầu gội đầu, anh ấy cũng bảo là phí phạm”, một bà khác “Hôm qua đi phố về tôi mua một xấp hàng Thái Lan. Anh ấy trách tôi phí tiền, còn anh ấy may một bộ veste cả chục ngàn thì chẳng sao hết!”
Một bà nữa: “Anh ấy chê tôi là lem luốc, ăn mặc bê bối mà anh ấy chẳng bao giờ chịu đưa tiền cho tôi sắm sửa gì hết!”
Có thể các bà ấy nói quá. Nhưng cũng không phải là không hoàn toàn đúng. Vì thế con hãy luôn luôn nhớ xử sự cho công bằng. Cha từng thấy nhiều bà vợ phải bỏ chồng vì chồng họ rượu chè, cờ bạc hay bủn xỉn với họ quá. Nhưng chẳng bao giờ cha thấy một đôi vợ chồng nghèo khổ bỏ nhau hết, nếu người chồng biết tỏ ra công bằng với vợ, sướng khổ cùng nhau chia sẻ.
Người phụ nữ luôn luôn kính yêu người chồng mà họ có thể nương cậy được. Cha mong Mai sẽ nghĩ con là một người chồng nhân từ, độ lượng, biết lo lắng cho vợ và cư xử cho đẹp. Nghĩa là phải biết dùng tiền bạc kiếm được để làm cho tình yêu giữa hai người mỗi ngày một thắm thiết hơn.
Cha mong con suy nghĩ nhiều về chuyện này.
Trong thư trước, cha kể với con những nguyên tắc về tiền bạc mà mẹ con và cha đã thỏa thuận với nhau. Sau đây là vài điều để giúp con chỉ dùng một số tiền nhỏ mà cũng làm cho nàng sung sướng.
Trước hết là chuyện y phục. Tất cả phụ nữ đều thích mặc quần áo đẹp, và quần áo của họ thì thôi phức tạp lắm, đủ thứ đủ điều kiểu, kể ra cho hết cũng mệt lắm đấy! Ngoài ra còn có cả mũ, nón, kiếng mát, dụng cụ trang điểm, giầy dép… và nhiều thứ phụ tùng khác nữa. Nếu con biết dùng tiền vào việc sắm đầy đủ y phục cho nàng, số tiền ấy sẽ chẳng mất đi đâu.
Một số các ông cho rằng việc may y phục cho vợ là một mối đe dọa cho ngân hàng gia đình. Nhưng một số khác chấp nhận nhu cầu ấy của phụ nữ, và biết dùng những vật dụng đó để làm cho cuộc sống chung thêm phần hạnh phúc.
Trong vấn đề nầy, cũng có một số điều nên và không nên làm mà con cần nhớ. Một trong những điều đó là con nên nhớ rằng phụ nữ rất khác nhau. Con phải coi xem nàng có thích đi mua sắm một mình không. Nếu có thì con nên vui lòng để cho nàng được tự do làm việc ấy. Và khi nàng trở về, hãy tìm một điểm nào hay đẹp để khen nàng. Dù nàng mua về một chiếc nón trông thật kỳ cục, con cũng phải nói: “À, em mới mua nón hả? Thử đội lên cho anh xem nào!” (Nhưng coi chừng kẻo lẫn cái nón với cái túi xách thì nguy đấy!).
Nói một cách khác, con phải làm sao cho lời nói đó có vẻ tự nhiên, thành thực mới được. Lời nói đó phải bày tỏ lòng con tin nơi nàng, mặc dù vật nàng mới mua ấy con không ưa cho lắm.
Hãy nghĩ đi, thế nào cũng có một điểm khen được. Nếu trông hình dáng vật ấy kỳ cục, có thể là nàng đã mua nó với giá rẻ, và con sẽ khen điểm đó. Đàn bà mua cái gì là trả giá kỹ lắm, con cứ để ý mà xem. Nàng sẽ sung sướng lắm khi con cho nàng biết nàng là người đàn bà khéo léo, biết tiết kiệm cho ngân quỹ gia đình.
Nếu con cho nàng được tự do đi mua sắm, chọn lựa theo ý nàng, nếu con biết nói rằng: “Em thích là anh cũng thích rồi!” thì con đã làm một công việc vĩ đại rồi đó. Con đã cho nàng biết rằng trong vấn đề chung sống, không thể có sự ép buộc. Con cũng tự làm tăng giá trị của mình, vì phần đông bạn bè của nàng không được chồng xử sự đẹp như con.
Trong trường hợp nàng muốn con đi theo nàng mỗi lần xuống phố mua sắm, con phải vui vẻ dẫn nàng đi, chứ đừng làm như sắp phải đưa đám ai vậy.
Còn một điều quan trọng nữa là lúc nàng bước ra khỏi phòng trong với một chiếc áo mới may, nàng sẽ mong chờ đợi một lời nói của con về chiếc áo ấy. Nếu con không thích chiếc áo ấy, nếu con cho rằng nàng đã dùng tiền hơi phí phạm, con cũng chỉ nên nói: “Anh trông chiếc áo nầy không xứng với em!” mà thôi.
Cha tưởng nói thế cũng tạm đủ về y phục rồi. Nhưng cũng còn một điểm linh tinh nữa cần để ý là màu sắc và kiểu y phục mà nàng mặc. Có nhiều người nhớ rất giỏi màu áo, màu son của các cô đào, các loại xe hơi, các cầu thủ túc cầu nhưng chẳng nhớ vợ mình hôm qua mặc áo màu gì hay sáng nay mới sắm đồ gì mới.
Trong trường hợp là nàng hỏi ý con là nên mặc áo màu gì để đi dự tiệc tối nay, con hãy nói cho nàng biết. Nhưng nếu nàng đã mất công thử đi thử lại cả chục chiếc áo trong nữa giờ đồng hồ mới chọn được một cái, và nàng hỏi có ưng chiếc áo ấy không, thì con phải cẩn thận lắm khi trả lời đó.
Nếu nàng đã mặc chiếc áo hàng tháng trời rồi con mới nói: “Anh đã nghĩ rằng màu áo ấy trông già quá, ngay từ lúc thấy em mặc lần đầu tiên!” thì con đã phạm một lỗi không thể tha thứ được dưới mắt nàng đấy! Chiếc áo ấy sẻ trở thành một cái giẻ lau đối với nàng và nàng sẽ thất vọng vô cùng. Cho nên nếu con không thích chiếc áo ấy, hãy dẫn nàng đi mua mấy chiếc khác, chứ tỏ ý chê bai thì ích lợi gì?
Con cũng nên nhớ cỡ chân nàng, để trong một dịp đặc biệt nào đó con sẽ mua tặng nàng một đôi dép hay một đôi hài. Chắc chắn nàng sẽ ghi nhớ mãi lòng ân cần ấy của con. Khi người đàn bà nói : “Ồ, anh chỉ bày đặt thôi!”, con phải hiểu là nàng trong bụng đã thích món đồ ấy lắm rồi đó. Bởi vì nàng có đáng yêu như thế nào, người ta mới “bày đặt” chứ?
Còn nói về mái tóc, thì ngay từ khi còn bé, người phụ nữ nào cũng dành cho mái tóc mình một sự quí trọng đặc biệt. Họ đã mất nhiều thời giờ chải tóc, uốn tóc, gội đầu bằng chanh, bằng bồ kết… và làm đủ mọi cách để giữ cho mái tóc của họ được óng ả, mềm mại.
Nếu con không tin rằng mái tóc đối với người phụ nữ là quí báu chừng nào, con cứ đứng ở ngã tư có đèn xanh đèn đỏ. Con sẽ thấy các bà các cô lái xe một mình, hễ dừng lại là đưa tay lên vuốt mái tóc hay liếc nhìn vào kính chiếu hậu. Cho nên con phải nhớ làm những điều nầy để cho cuộc sống giữa hai con được thêm hòa hợp!
- Chú ý đến mái tóc nàng.
- Khen ngợi mái tóc ấy
- Cho nàng đi làm đầu ở tiệm uốn tóc như những người đàn bà khác.
Cha chẳng biết ở trong tiệm uốn tóc, các bà có trò chuyện gì với nhau về các kiểu áo mới, tin đồn này, chuyện lạ kia không. Nhưng cha chắc chắn rằng ở trong đó, các bà sẽ có cảm giác thoải mái, ấm áp là có một người chồng thừa khả năng mang lại cho vợ những giờ phút vui vẻ như thế.
Con cứ tin cha đi. Những giờ phút ở trong tiệm uốn tóc quả là thời gian thật vui vẻ đối với người phụ nữ. Chính cha đã mục kính mẹ con, trước khi đến tiệm uốn tóc thì mệt mỏi và có phần chán nản nữa. Thế mà ở tiệm uốn tóc ra về thì như vừa được uống xong một thang thuốc bổ vậy!
Chắc bây giờ con đã có đủ tiền để cho nàng đi làm đầu mỗi tháng một lần. Nhưng mai mốt, nếu có đủ phương tiện, con hãy tăng lên mỗi tháng hai lần hay hơn nữa. Làm sao để con nhắc nàng rằng bữa nay đến lúc đi làm đầu rồi là con đã thành công lắm đó! Nàng sẽ ngồi ở tiệm uốn tóc, trong phòng tràn ngập hân hoan và biết ơn con vô cùng. Lúc ấy con mới thấy các chú Ba Tàu ở tiệm uốn tóc quả là những người đồng minh đắc lực của con.
Khi nàng ở đó về nhà, nếu mái tóc bới lên nó có giống cái tổ chim, con cũng đừng vội nói như thế. Có thể đây là “mốt” đương thịnh hành. Con phải chậm rãi ngắm nhìn để tìm ra một nét đẹp nào mà khen nàng thì tốt hơn. Nhưng đừng bao giờ giữ thái độ thờ ơ khi nhìn mái tóc ấy hết. Không có điều gì khiến người phụ nữ thất vọng hơn là mất công sửa soạn cho đẹp mà người chồng chẳng có ý gì cả!
Con có thể nhìn kiểu tóc của nàng để biết nàng đang suy nghĩ điều gì. Khi nàng thay một kiểu tóc cũ bằng một kiểu tóc mới hơn là nàng muốn bày tỏ một cái gì đó. Con có thể vuốt tóc nàng hay để mái tóc ấy y nguyên như lúc mới ở tiệm về, tùy theo ý nàng thích. Nhưng con đừng tỏ vẻ không quan tâm đến mái tóc ấy, như vậy tai hại lắm.
Cha đã nói đến việc cho đi và để dành. Nhưng cha chưa nói gì đến việc dự trù các khoản chi tiêu. Mỗi đôi vợ chồng có một cách để xếp đặt các món chi tiêu, các khoản dành dụm. Nhưng điều quan trọng là phải đồng ý với nhau từ trước. Con phải biết rõ số lợi tức hằng tháng cùng số tiền chi tiêu cho từng món một. Lập sổ sách chi thu cũng là một việc tế nhị lắm. Hai con phải cùng nhau làm công việc ấy sao cho nàng không cảm thấy rằng con muốn dành quyền kiểm soát tài nội trợ của nàng.
Con cũng đừng bao giờ tỏ ra bất công với nàng. Một bà vợ than phiền với cha: “Anh bỏ ra ba ngàn để mua một cây vợt thì không sao, còn tôi mua có năm trăm đồng một chai dầu gội đầu, anh ấy cũng bảo là phí phạm”, một bà khác “Hôm qua đi phố về tôi mua một xấp hàng Thái Lan. Anh ấy trách tôi phí tiền, còn anh ấy may một bộ veste cả chục ngàn thì chẳng sao hết!”
Một bà nữa: “Anh ấy chê tôi là lem luốc, ăn mặc bê bối mà anh ấy chẳng bao giờ chịu đưa tiền cho tôi sắm sửa gì hết!”
Có thể các bà ấy nói quá. Nhưng cũng không phải là không hoàn toàn đúng. Vì thế con hãy luôn luôn nhớ xử sự cho công bằng. Cha từng thấy nhiều bà vợ phải bỏ chồng vì chồng họ rượu chè, cờ bạc hay bủn xỉn với họ quá. Nhưng chẳng bao giờ cha thấy một đôi vợ chồng nghèo khổ bỏ nhau hết, nếu người chồng biết tỏ ra công bằng với vợ, sướng khổ cùng nhau chia sẻ.
Người phụ nữ luôn luôn kính yêu người chồng mà họ có thể nương cậy được. Cha mong Mai sẽ nghĩ con là một người chồng nhân từ, độ lượng, biết lo lắng cho vợ và cư xử cho đẹp. Nghĩa là phải biết dùng tiền bạc kiếm được để làm cho tình yêu giữa hai người mỗi ngày một thắm thiết hơn.
Cha mong con suy nghĩ nhiều về chuyện này.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.