Chẳng có nỗi cô đơn nào cho tới khi bản thân chúng ta cảm thấy cô đơn.
Phải, hôm nay tôi sẽ nói về ...sự cô đơn. Và tôi cố gắng dùng mọi hiểu biết và trải nghiệm để nói về nó thay vì tìm đâu đó hay đọc cho "đã" rồi viết.
Sự cô đơn là gì?
- Là một trạng thái tâm lý, là hoàn cảnh mà một người vô tình hay hữu ý rơi vào. Hiểu đơn giản hơn, khi một người ở một mình thì họ rơi vào rất nhiều trạng thái tâm lý, trong đó có sự cô đơn.
Nói như vậy không có nghĩa là sống một mình là cô đơn, đó chỉ là một phần tạo nên sự cô đơn. Con người ta thường cảm thấy cô đơn khi thiếu sự chia sẻ, đặc biệt là những khi có nhiều tâm sự muốn tỏ nhưng không biết ngỏ cùng ai.
"Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình", nhìn xung quanh trống vắng, chợt cảm thấy bản thân lẻ loi biết bao. Khi sự cô đơn ùa về, như những con sóng nhấp nhô từng đợt vỗ vào những bến bờ. Chợt thấy sao cuộc sống này đơn điệu quá, tẻ nhạt quá khi mà ngày qua ngày mọi thứ vẫn dường như chẳng chút gì đổi khác; hoặc là nhìn thấy xung quanh có quá nhiều đổi thay nhưng bản thân cảm thấy ngày qua ngày chẳng có chút gì thay đổi.
Có lẽ tình yêu là thứ đầu tiên người ta nghĩ đến khi nói về sự cô đơn. Khi những nhớ thương càng nhiều thì sự cô đơn trong những khi một thân một mình lại càng lớn hơn. Đôi khi ta ở một nơi đông vui tấp nập, nhưng bản thân vẫn cảm thấy không vui vì sự thiếu vắng một ai đó mà trong lòng ta đang hướng đến. Ta cảm thấy thế giới dường như chỉ có hai màu đơn điệu là trắng và đen.
Một thi sĩ Việt Nam có câu: "Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ". Theo tôi, chính xác là bản thân tác giả đang rơi vào trạng thái cô đơn về mặt tâm lý. Buồn thì có nhiều lý do, và tất cả những lý do để ta buồn tạo nên sự cô đơn ngày một gia tăng.
Cô đơn, tên của nó hàm chứa sợ hãi. Bởi, dù theo nghĩa nào đi chăng nữa, cô đơn có nghĩa là khoanh riêng một vùng đất cho mình, đặt tên cho nó là "tôi", rồi xây lên một thành trì bao bọc. Mà đã xây thành, có nghĩa là đứng trước nỗi sợ bị xâm chiếm.
Cô đơn, tên của nó hàm chứa khổ đau. Bởi để giữ thành, thì phải chiến đấu. Nếu không giữ được, đó là khổ đau. Nếu như giữ được, thì một mình trong cái chiến thắng hoang tàn đó, chiến thắng trở nên 3 lần vô nghĩa.
Cô đơn, tên của nó hàm chứa mất mát. Khi đã xây lên một thành trì khoanh thế giới của mình lại, có nghĩa là đã đánh mất thế giới bên ngoài kia.
Và vì thế, cô đơn là điều mà bất kỳ ai cũng chẳng thể nào tránh khỏi. Có chăng, con người ta biết học và rút kinh nghiệm để thoát ly mỗi khi sự cô đơn xâm lấn. Thoát ly không có nghĩa là đánh mất, không có nghĩa là để cho thế giới của mình bị đánh chiếm bởi những yếu tố bên ngoài. Thoát khỏi có nghĩa là biết chấp nhận và cho đi, là đem cái thế giới riêng tư ấy chia sẻ và giao hoà với thế giới khác thành một thế giới rộng lớn hơn. Thoát khỏi, có nghĩa là học cách sống với những gì xung quanh mình, tồn tại với mình, cần cho mình mà không đòi hỏi phải chiếm hữu.
Và khi bạn đọc đến đây, bạn sẽ tự nhủ rằng "cô đơn là thế nhưng làm thế nào thoát ra được?". Tôi hiểu rằng mỗi người có hoàn cảnh và điều kiện sống khác nhau, cá tính khác nhau và cách giải quyết vấn đề cũng vì thế mà khác nhau. Tôi cũng khẳng định với bạn rằng trên thế gian này chẳng có một phương pháp nào hữu hiệu giúp bạn thoát ly khỏi sự cô đơn một khi bạn để sự cô đơn xâm lấn. Cách đơn giản nhất để tránh sự cô đơn chính là một tinh thần sống tích cực với những cảm xúc tích cực, cách nhìn cùng cách nghĩ lạc quan trong mọi tình huống.
VUI LÒNG BẤM F5 NẾU BẠN KHÔNG XEM ĐƯỢC VIDEO.
Nếu f5 đến lần thứ 2 mà vẫn không xem được thì vui lòng comment báo hỏng để chúng tôi xử lý kịp thời.
Hì ! bài viết hay , cây bon sai đẹp lắm !
Trả lờiXóaNgày mới vui và viên mãn nhé !