Type Here to Get Search Results !

Sự im lặng

Người ta kể rằng: Edison vừa phát minh một dụng cụ điện tử, ông muốn bán phát minh này với giá 3.000 USD, và tự nhủ nếu các thương gia chỉ trả 2.000 USD cũng được. Lúc gặp nhau, họ hỏi ông về giá cả, Edison lúng túng im lặng chưa biết phải nói như thế nào. Một người trong số họ đành phải bắt đầu trước:

- Chúng tôi không trả cao đâu, ông nghĩ sao với cái giá 40.000 USD?

Đúng là “Im lặng là vàng”. Ở đời người ta chỉ cần học được chữ nhẫn, chữ nhịn trong im lặng sẽ mang lại biết bao niềm vui của chiến thắng hân hoan.

Nhưng ...

Im lặng cũng là sự đáng sợ


Với tôi, sự im lặng cũng như hiện tượng trời yên bể lặng chuẩn bị cho một cơn giông hay những cơn bão đang đến. Bạn sẽ chẳng thể nào ngờ được sức tàn phá và những thiệt hại bạn phải gánh chịu khi giông tố qua đi.

Bạn sẽ làm thế nào nếu có một ngày người bạn yêu chẳng nói với bạn dù chỉ một lời? - Thật đáng sợ phải không?

Phải, đó là sự đáng sợ nhất mà tôi từng nếm trải. Vì tôi chẳng biết người ta nghĩ gì hay muốn làm gì, đặc biệt là với hoàn cảnh và tâm trạng của mình trong tình yêu. Qúa dễ để xốc nổi và dẫn theo hàng loạt những thái độ, hành động sai lầm mà rất có thể sau này bạn sẽ khóc hận vì phút nông nổi ấy.

Không phải ai cũng giữ được sự bình tĩnh, sáng suốt để có thể ngừng lại đôi chút, suy ngẫm và chấp nhận sự im lặng đó. Qúa khó chịu!!! - Tôi chẳng còn từ nào để mô tả sự đáng ghét với cái kiểu im lặng như thế.

Im lặng không có nghĩa là ngừng yêu thương. Khi người kia không còn nói gì với bạn nữa không có nghĩa là họ bỏ rơi bạn, cũng không có nghĩa là tình yêu đã chấm dứt. Có quá dễ dàng không nếu như tình yêu tan vỡ đồng nghĩa với việc quên hết về nhau? Vậy thì đó có gọi là tình yêu không?

Họ im lặng. Đó là cách họ chọn để vượt qua những đổ vỡ, không phải là cách họ bỏ rơi bạn. Vì họ vẫn luôn quan tâm đến bạn, theo cách này hay cách khác, những cách thầm lặng hơn, ít ồn ào hơn, nhưng tình cảm họ dành cho bạn vẫn luôn đặc biệt hơn những người khác.
Im lặng khi thời gian trôi hững hờ
Im lặng khép mình với những vần thơ
Im lặng về một bài hát dang dở
Mặt tích cực của sự im lặng thể hiện rõ nét trong văn hóa giao tiếp. Trong một cuộc nói chuyện có nhiều người tham gia, họ ở nhiều độ tuổi, trình độ học vấn, xuất thân từ gia cảnh khác nhau. Là một trong những người ấy thì ta nên biết im lặng để lắng nghe và phát biểu đúng lúc. Đặc biệt phải biết im lặng khi người đối thoại trực tiếp với ta tỏ vẻ muốn... tranh cãi!

Mặt tiêu cực của sự im lặng là gì? Im lặng thể hiện sự bàng quan, ai làm gì kệ họ không liên quan gì đến ta. Đó là sự im lặng theo hướng ích kỷ, cá nhân chủ nghĩa. Lại có sự im lặng theo hướng “chống đối ngầm”. Thấy người khác hơn mình. Im lặng. Im lặng để ngấm ngầm làm những chuyện hại người. Sự im lặng khó đoán, thâm độc.

Và một sự im lặng khác cũng tai hại không kém. Sự im lặng vô cảm. Khi tham gia giao thông trên đường, thấy một tai nạn giao thông. Người bị tai nạn nằm đấy, không ai giúp đỡ người bị nạn, họ im lặng vô cảm và lặng lẽ lấy điện thoại di động ra quay lại cảnh ấy. Thấy cảnh đánh nhau, họ im lặng nhếch môi cười bỏ đi. Tới chốt đèn giao thông, họ thấy người ta vượt đèn đỏ, họ im lặng nhìn trước nhìn sau và tham gia vượt...  theo!

Học cách im lặng


Cuộc sống là muôn màu!

Ngày xưa, ngay chính ta cũng ham nói, vào cuộc họp cứ huyên thuyên bất tận, ra café với bạn thì lắm nỗi niềm… lúc nào cũng muốn nói ra, muốn trút xuống có khi quá cao trào bi đát khóc thương. Nghĩ lại, ngày xưa ta ích kỷ thật, chỉ muốn nói cho thỏa. Thậm chí, hay gân cổ cãi lại mỗi khi có vấn đề gì đó về quan điểm. Người sai rồi, ta là đúng!

Rồi… ta đã được gì trong "đúng sai" đó?

Thật vậy, nhu cầu chia sẻ ai cũng có. Nhưng để làm người hứng chịu và biết lắng nghe, đếm được mấy người? Cảm xúc con người vô cùng phức tạp, tuổi càng cao trái tim càng thu nhỏ, dù đã được bao bọc rất kỹ, nhưng chỉ cần một lời nói vu vơ cũng có thể như mũi nhọn xé nát lòng người.

Thành ra, người lớn họ chỉ nghĩ mà không cần nói, còn người trẻ thì cứ nói mà không cần nghĩ!

Người ta càng về già càng thấy cô đơn, hay hoài niệm về thời son trẻ, rồi bới tìm, rồi thở dài… Có lẽ, họ tiếc nuối điều gì của ngày đã qua. Người trẻ thì nôn nao mong cho ngày mau tới, sẽ vứt bỏ nếu không thích, cần gì người khác sẽ hiểu. Và dĩ nhiên không bao giờ chịu im lặng!

Ta ví cuộc đời như trò chơi xếp chữ. Ai cũng được phát cho 1000 miếng, ai cũng có thời gian hoàn thành giống nhau. Chỉ có điều là con người ít khi kiên nhẫn chịu xếp cho mình đến mảnh cuối cùng để tận hưởng vẻ đẹp thực sự nằm bên trong đâu đó. Đa phần người ta than thở, hoặc nóng nảy và cố gắng chắp vá, chồng chéo tất cả vào nhau. Rối tung, mệt mỏi, chán nản, trách đời bất công, sao ông Trời khó khăn với người này, dễ dãi với người kia…?

Chỉ có những ai đi đến cuối cùng của sự tận tụy, mới nhận ra bức tranh cuộc sống thật đẹp, thật xứng đáng. Và có khi để hoàn thành nó người ta đã âm thầm đi tìm… Luôn kiên nhẫn và im lặng!

Người ta phải nhẹ nhàng tìm kiếm, kể cả chẳng may ghép vài lần mà không đúng. Thì đã sao? Ta có 1000 cơ hội kia mà. Lần này chưa được, lần sau sẽ được… Chỉ cần bạn đủ niềm tin.

Ta cần một ngày lặng yên...

Nguồn bài viết litithienthanh

Cần một ngày lặng yên để biết lòng mình nhung nhớ nhiều bao nhiêu. Cần ngày lặng yên để nhìn lại mình đang đi đâu ? Cuộc sống vội vã quá và ta cứ cắm cúi đi, bị cuốn vào rồi cứ thế cuộn mình theo. Cần một ngày lặng yên để đếm những nụ cười. Cần một ngày lặng yên để đếm bao nhiêu người sẽ gật đầu cười lại. Chỉ thế thôi cũng hơn nhiều lời nói.

Khi đong đếm được lòng mình nhớ nhung đến bao nhiêu, ta có thể biết có phải ta đã yêu người ấy.

Khi nhìn lại được ta đang đi đâu, ta có thể cân nhắc nơi vững chắc để đặt bước chân kế tiếp, mà ta tin rằng ta không bị ngã.

Khi ta đếm được những nụ cười đáp trả, ta có thể thấy cuộc đời vẫn thật đẹp khi trao tặng đi điều gì đó tươi vui như nụ cười chẳng hạn.

Một ngày lặng yên sẽ nhẹ nhàng thôi như chính cảm xúc của ta vậy. Muốn dừng lại một chút khi đã thấy mình mỏi mệt.

Nhưng nhiều hơn của ngày lặng yên, là mong rằng ai đó sẽ nhận ra ta khác ngày hôm qua, người ấy sẽ đến hỏi ta có ổn không ? Để ta có thể an lành gục đầu vào họ và khóc.


Ta cần một ngày lặng yên để có ai đó dắt ta qua những nỗi buồn, kéo ta ra khỏi những nghĩ suy, và nắm tay ta thật chặt để ta biết rằng ta không lẻ loi bây giờ.
M21love hiện thị tốt nhất trên trình duyệt Chrome - Cờ Rom
VUI LÒNG BẤM F5 NẾU BẠN KHÔNG XEM ĐƯỢC VIDEO.
Nếu f5 đến lần thứ 2 mà vẫn không xem được thì vui lòng comment báo hỏng để chúng tôi xử lý kịp thời.
https://www.youtube.com/watch?v=NWdrO4BoCu8

Đăng nhận xét

0 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.