Type Here to Get Search Results !

[Bài hát hay Việt Nam] Đưa cơm cho mẹ em đi cày

Cảm nhận


Nếu ai đi qua tuổi thơ được nghe những giai điệu này ắt hẳn trong tim người ấy ít nhiều có cái chân quê, cái mộc mạc của làng quê. Tôi cũng vậy. Tôi may mắn vì khi còn trên nôi, tôi được mẹ ru bằng khúc ca này.

Có ai đó nói, trên đời này chỉ có hai bài ca, một là bài ca của mẹ, hai là những bài ca còn lại. Ngẫm lại, sao mà thương mà nhớ, "chột dạ" ta lại mơ về cái nắng ban sơ ngày ấy - ngày của những bát cơm đong đầy yêu thương của mẹ, bát cơm của nương khoai ruộng lúa, là bát cơm của những ngày lên rẫy và về với gia đình trong những buổi chiều tà.

Cái nương cái rẫy nơi vùng cao không như vùng đồng bằng. Đến được cái nương cần qua những con suối và rừng cây trùng điệp. Một đứa trẻ con sẽ ít nhiều bị hù doạ và khiếp đảm bởi con đường đến rẫy chẳng dễ chút nào. Khi ấy, những con đường đất quanh co, sỏi đá lởm chởm, những bụi tre ven đường, có khi là những đám hoa cúc quỳ mọc san sát bên đường. Đường đi lầy lội, ổ gà ổ voi còn hằn lại sau những chiếc xe bò ngược xuôi đi lại.

Là một vùng kinh tế mới, lúc ấy chẳng có mấy hộ gia đình. Các bản các làng dân tộc thiểu số cũng thưa thớt xa xôi lắm. Từ nhà này đến nhà nọ có muốn mượn gì hay mua gì thì nghĩ đến con đường phải đi thì ít nhiều cũng quản ngại.

Đưa cơm có lẽ là cách duy nhất một đứa trẻ có thể làm. Đó cũng là việc mà người lớn thường dặn dò con cái trước khi gà gáy để lên cái nương, con rẫy.

Hình ảnh đó ai đã một lần đi qua, thì sẽ chẳng bao giờ quên được. Nghe đâu đó tiếng chuông trong gió, thấy đó đây một hình ảnh những đứa trẻ dắt con trâu, tay cầm hộp cơm hồn nhiên sải những bước chân đi về phía trước. Ta chợt chạnh lòng khi lâu rồi, ta mới thấy một hình ảnh mộc mạc và đẹp đến thế.

Nơi con đường phía trước, nơi mà ta sắp qua thoảng đâu đó có mùi hương của lúa, nơi đằng xa có những chiếc lưng đang lom khom chăm chút cho từng đám mạ non, lòng ta thật bồi hồi xao động. Ta biết ơn người đã làm ra hạt gạo trắng trong. Ta biết ơn người vẽ lại một bức tranh thật đẹp để ta có một tuổi thơ để nhớ về. Một bức hoạ "rất quê", "rất Việt Nam" - đó là Đưa cơm cho mẹ em đi cày.

Lời bài hát


Mặt trời soi rực rỡ, gió đùa tóc em bay,
Bước chân thêm nhanh em đi đưa cơm cho mẹ em đi cày.
Mẹ ơi, mẹ nghỉ tay trời trưa vừa tròn bóng
Mẹ ăn cơm cho nóng, mà để trâu cho con chăn, ớ... chăn trâu
Mai lúa thơm xóm thơm làng
Lúa thơm lừng cả bàn tay
là thơm nắng hôm nay
Khi em đưa cơm cho mẹ em đi cày

Đường hành quân rộn rã , bố hỏi cuối thư vui
Lúa xuân thêm bông, ngô khoai xinh tươi ai giỏi giang tay cày.
Mẹ ơi , mẹ hẳn vui,chiều qua đọc thứ bố.
Lời bố khen con nhớ, mẹ đảm đang, con chăm ngoan.
Lúa lên mau...
Mai đây chiến thắng bố về,sẽ nghe mẹ kể chuyện con.
Rằng con bước lon ton
Khi con đưa cơm cho mẹ vui đi cày.

Đăng nhận xét

5 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.
  1. Hay lắm bạn thân yêu !
    Chân thành cảm ơn !
    Chúc ngủ ngon!

    Trả lờiXóa
  2. Nặc danh16 tháng 6

    Hay wa troi, minh nho ngay nho me hay hát cho minh nghe

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình cũng vậy, thật nhớ cái ngày đó phải không?

      Xóa
  3. Nghe bài này mà con nhớ, ngày xưa mẹ hát cho con nghe, giọng mẹ ấm áp, giọng mẹ hát ru con ngủ, con nhớ con yêu mẹ nhiều

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hi, đó là cảm giác rất tuyệt vời phải không? Không biết cái cảm giác khi Thắm hát cho con nghe thì thế nào nhỉ?

      Xóa