Cảm nhận
"Người rồi cũng sẽ chẳng còn nhớ nhung ai. Ta thì có lẽ cũng sẽ trả lại cho người hết những chiều mưa vỡ vụn, nơi con đường lạnh giá những bước chân, nụ cười người thì khô mà lòng ta sũng ướt rồi nghĩ suy cũng sẽ chỉ còn lại trong veo như nước mắt vô chừng.
Gió vẫn sẽ về dù chẳng gọi tên nhau lần nữa. Khi cảm giác ngoái nhìn một bóng hình đơn côi mãi bước hoài về hướng khác, lối cũ đã không tên để mặc cho bóng tối thi thoảng giật mình vì nhập nhòe ám ảnh giữa đêm sâu như màu mắt, vô tâm và ngờ vực...
Ta rồi cũng sẽ lặng yên như cách người trả lời những hỏi han bằng ánh mắt, vô tâm hay vô tình thì cũng có khác mấy đâu...
Con quạ cô đơn vẫn hay trú mưa một mình dưới mái hiên nhà cũ, khi ngoài kia đời người vẫn cứ phủ lên nhau những điều vô nghĩa đa đoan...
Có ngày gió sẽ về lại với người, nhưng ta đã không còn có thể đi cùng gió. Vì giản đơn rằng mọi thứ, đã muộn lắm rồi..."
Tịch Dương
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.