Anh vẫn nhận mình là gió. Gió của yêu thương, mang theo sự mát lành và dịu dàng mơn man trên những cánh hoa khẽ rung rinh là em. Cơn gió ấy khẽ một lần lướt qua đời em, và cũng đi qua như kẻ vô tình một đi không trở lại. Không! Anh không muốn gió trong tiềm thức một ai đó mãi là sự mong manh, không thể nắm giữ. Anh lại là gió, nhưng là cơn gió luôn đến bên em khi em cần, là cảm giác có ai đó bên cạnh, xoa dịu những vết thương lòng trên đường đời em gặp.
Tìm trong giấc mơ em nào hay em lạc lối
Xua tan đi bóng đêm mong tìm anh không quá xa
Để em sẽ thôi đứng một mình nơi vực sâu.
Là do em hay là do anh mà tình đôi ta rẽ đôi ?
Là vì em hay là vì anh mau đổi thay ?
Ngày ấy bên nhau nào có đủ cho ta để nói hết những điều muốn nói.
[ĐK:]
Vì anh là gió gió cứ mãi đi tìm mây trên trời
Còn em chỉ là cơn sóng trôi dạt theo bầu trời
Tình yêu khiến lý trí em dường như vô nghĩa
Chỉ bận tâm đến ký ức đang vỡ òa.
Lòng dâng đầy nỗi tiếc nuối khi vội trao tin yêu
Giờ phải ôm hết nỗi đau trong lặng im
Đành thôi những nỗi nhớ đang ẩn sâu đôi mắt
Tìm lại anh em sẽ được những gì Trong những đau thương.
2. Là do em hay là do anh mà tình đôi ta rẽ đôi ?
Là vì em hay là vì anh mau đổi thay ?
Ngày ấy bên nhau nào có đủ cho ta để nói hết những điều muốn nói.
Vì anh là gió gió cứ mãi đi tìm mây trên trời
Còn em chỉ là cơn sóng trôi dạt theo bầu trời
Tình yêu khiến lý trí em dường như vô nghĩa
Chỉ bận tâm đến ký ức đang vỡ òa.
Lòng dâng đầy nỗi tiếc nuối khi vội trao tin yêu
Giờ phải ôm hết nỗi đau trong lặng im
Đành thôi những nỗi nhớ đang ẩn sâu đôi mắt
Tìm lại anh em sẽ được những gì
Trong những đau thương. [/item] [/accordion]
Người Trung Hoa có câu: Chàng là gió, thiếp là cát, quấn quýt bên nhau đến tận chân trời..." Không biết em còn nhớ không? Nhưng kể từ khi trái tim anh biết rung động, anh đã muốn mình mãi là chàng gió có thể bay đến bất kỳ đâu mà theo em, bên em cùng chinh phục những chân trời. Khi ấy, thậm chí anh còn chẳng biết chân trời là gì cơ đấy. Cho đến tận sau này anh mới biết thế nào là chân trời. Anh cũng phát hiện ra, hết chân trời này lại có một chân trời mới đón đợi, và những chân trời là bất tận.
Anh thích bài viết này bởi giai điệu và chất giọng của cô nàng Wendy Thảo. Cái giọng cho người nghe cảm giác nghẹn ngào của sự từng trải khi trong lòng chất chứa quá nhiều xúc cảm chỉ trực chờ giây phút vỡ òa. Nghe kỹ thì đó là một chuyện tình buồn với những lời hờn trách, lời tự tình cũng là cách tự vấn lòng mình sau sự đổ vỡ của một chuyện tình. Nhưng với anh, anh để ý nhiều hơn tới giọng hát và giai điệu. Anh cố đếm từng đợt dặm trống bass như mỗi cái thúc sâu vào cõi lòng. Những điều đó làm trái tim anh tan chảy, chỉ biết lặng đi mà lắng nghe từng nhịp điệu đi qua cho đến cuối cùng là khoảng không lặng yên trong bốn bề tăm tối.
Cuộc đời mình anh như gã khờ từng ngày từng ngày đi lượm lặt những chiếc lá khô rơi rụng giữa đại ngàn. Anh không chọn cho mình một cuộc sống tươi vui, mà ngược lại, anh kiếm tìm niềm vui và say mê ở bất kỳ đâu với sự lặng yên vốn có trong tâm hồn. Có lẽ vì thế mà anh có thể "lĩnh ngộ" nhiều điều từ thế giới xinh đẹp này. Có lẽ, điểm nổi bật nơi anh em có thể thấy chỉ là "cách anh tự an ủi" bản thân mình - một sự lạc quan mà không phải ai cũng sở hữu.
Vì anh là gió, gió biết cách cuốn đi những phiền muộn và bù đắp lại những khoảng không trong lành.
Vì anh là gió, gió lại lắm khi vô tình lướt qua mà không hề hay đã làm tổn thương ai đó
Vì anh là gió, gió cứ đi mà chẳng một lần ngoảnh lại...
Vì anh là gió, và em là bụi, gió thổi nhẹ nhàng, bụi bay nhẹ bổng, luồng gió cứ thổi, hạt bụi cứ bay, gió thổi đến thiên sơn, hạt bụi bay theo đến thiên sơn...(Trích dẫn: Hán ngữ, Phim Hoàn Châu Cách Cách)
[full_width]
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.