Type Here to Get Search Results !

Điều sai lầm nhất mỗi người từng gặp

Một trong những điều khó nói nhất, nói một cách công khai chính là những sai lầm của mình. Đó như một giới hạn sau cùng núp sau cái gọi là thể diện của mỗi người. Hôm nay tôi sẽ nói về điều khó khăn ấy, về những điều sai lầm nhất mà mỗi người từng gặp trong đời.

Sai lầm là một trong những chi phí lớn nhất trong cuộc đời của mỗi người. Nhưng cái giá của nó thì luôn xứng đáng để phải trả, cho dù muốn dù không. Vì khi bạn hoàn thành những mục tiêu, thành công với những lựa chọn của mình thì giá trị của những sai lầm đó mới trở nên ngọt ngào hơn.

Hình ảnh: Mr.Cup

Lãng phí thời gian để tìm kiếm một lối tắt để thành công

Những cái tựa sách như Dạy con làm giàu, Trở thành triệu phú trước 30 tuổi,...có thu hút bạn không? Tôi cá là hầu như ai cũng bị hút vào vòng xoáy của trò chơi kiếm tiền, với những cái gọi là thu nhập tự động.

Câu chuyện về những cú lừa ngoạn mục về các cỗ máy kiếm tiền tự động đã lấy đi tài sản và nước mắt của biết bao người đến nay vẫn chưa có hồi kết. Đó là chuyện ngoài xã hội. Còn bạn? Bạn đã bao giờ bị lừa gạt chưa?

Tôi hỏi thế không có nghĩa tôi cần những đáp án là có hay không. Mà điều chúng ta đáng phải suy nghĩ đó là tại sao người ta dễ bị gạt như vậy? - Lòng tham là nguyên nhân lớn nhất. Nhưng điều cốt lõi nhất của lòng tham chính là, mỗi người luôn tìm kiếm một lối tắt để kiếm tiền.

Thật khó để nói chuyện với những người trẻ với đầy tham vọng kiếm tiền. Sẽ là mất thời gian nếu bạn nói với họ rằng, để kiếm được tiền họ phải suy nghĩ nghiêm túc và có một kế hoach trước khi khởi nghiệp. Vì sao? Vì họ thích bạn chỉ cho họ cách làm thế nào kiếm 1 triệu/ngày, 10 triệu/tháng hay 100 triệu/năm hơn là nói với họ phải có kỹ năng này, hay phải chuẩn bị thứ kia.

Khi bạn cho họ cơ hội để kiếm tiền, thì bước vào quá trình làm việc thì họ mới thấy kiếm được đồng tiền chẳng phải dễ dàng gì. Họ lấy làm chán nản, bất mãn và lại tìm kiếm một con đường tắt nào dẫn họ để kiếm được nhiều tiền hơn.

Đó là lý do mà tôi rất ít khi nói chuyện với các bạn trẻ. Vì điều tôi thấy được ở họ chính là họ quan tâm đến tôi, doanh nghiệp của tôi cho họ được gì hơn là họ làm được gì cho tôi hay doanh nghiệp của tôi.

Kinh nghiệm với những người thích đi đường tắt nói với tôi rằng, họ luôn đòi hỏi trước khi làm và họ không bao giờ trung thành hay có khả năng đáp ứng hay hoàn thành các mục tiêu đề ra. Họ cũng rất mau chán và bất mãn. Nóng tính và dễ gây gổ hoặc im lặng và ra đi không lời báo trước.

Đường tắt thì luôn khó đi hơn đường chính, vì nó sẽ giúp chúng ta đi nhanh hơn. Còn theo quan điểm của tôi, trên đời này không có đường tắt, mà đường nào chúng ta cũng phải đi. Và chẳng có con đường nào dễ hơn con đường nào. Khi chúng ta thấy vui vẻ thì cảm thấy con đường đó thoải mái và thấy gần hơn. Còn khi chúng ta đi một mình, lại thêm cảm giác lo lắng, sợ hãi, tâm trạng nặng nề thì cảm thấy con đường đi hoài sao không đến nơi.

Quan tâm quá nhiều đến những gì người khác nghĩ

Điều làm cho thế giới này đẹp đẽ hơn chính là người với người quan tâm đến nhau. Nhưng quan tâm nhiều đến mức bỏ lại những gì quan trọng với mình lại là chuyện khác.

Thông thường, việc nỗ lực để được những người trong gia đình coi trọng là một việc vô ích. Nhất là khi công ăn việc làm của bạn chưa ổn định. Đặc biệt là khi bạn dành quá nhiều thời gian với chiếc máy tính, điện thoại hơn là ra ngoài.

Khó khăn càng lớn hơn khi bạn lập gia đình, các mâu thuẫn về chính kiến càng gia tăng. Thậm chí có nhiều lúc bạn cảm thấy quá "gò bó" trong cái thế giới ấy. Và vì vậy, dù bạn làm gì thì họ vẫn chỉ xem bạn như đứa trẻ chưa hiểu biết gì, chưa biết cái gì là mùi đời. Và bạn cùng gia đình nhỏ của mình dễ bị cuốn theo trò chơi áp đặt của người lớn.

Đó là lý do giải thích vì sao các vị thái tử sau nhiều năm đóng vai ngoan hiền lại trở thành một con người khác, dã man, tàn nhẫn và khó kiểm soát hơn sau khi lên ngôi.

Nếu bạn quan tâm quá nhiều đến những gì người khác nghĩ, bạn sẽ thường bị rơi vào tình huống "tiến thoái lưỡng nan", "bỏ thì thương, vương thì tội". Cuộc sống bị chìm sâu trong lối mòn do khuôn phép của ai đó đề ra. Lâu ngày sẽ sinh ra chán nản, bất mãn, sợ thế này hay ngại thế kia.

Rốt cuộc những nỗ lực sống cho vừa lòng mọi người sẽ đưa bạn về đâu? Có thể bạn thấy an lành trong một thời gian, nhưng tận thẳm sâu, bạn biết đời sống của bạn chẳng đi về đâu và bạn không hoàn toàn chấp nhận điều đó. Khi bạn nhận ra thì đã phí đi bao nhiêu cái tuổi xuân của mình. Một khi bạn đã dám bước lên và bỏ lại những gì người ta có thể nghĩ, bạn sẽ có lần 2, và nhiều lần khác nữa. Khi đó, bạn mới thực sự sống cuộc đời của bạn.

Sợ làm hỏng việc, mắc sai lầm

Sai lầm, hỏng việc, thất bại là bẩm sinh. Nghĩa là sinh ra chúng ta đã được đính kèm rồi. Vì thế, nó là chuyện đương nhiên ở đời.

Điều đáng nói ở đây là chúng ta để chúng ảnh hưởng quá nhiều đến suy nghĩ, công việc và định hướng của mình.

Nỗi sợ thất bại sinh ra từ nhiều lần thất bại trước đó. Tôi trở thành một Blogger cũng bởi vì tôi thất bại với mối tình đầu của mình. Cứ ngỡ là blog sinh ra với mối tình thứ 2 sẽ tốt đẹp và có kết quả hơn, thì sau khi viết được 4 năm, tôi lại mất đi mối tình mang nhiều hy vọng đó. Cùng với việc mất công việc, tôi lại thêm chán nản và bỏ viết hơn 1 năm. Nói thật, khi ấy tôi chẳng còn tâm trạng và chút niềm tin gì ở chuyện yêu đương gì nữa. Tôi buông xuôi tất cả. Đã có lúc tôi tự nhủ tôi sẽ chẳng quan tâm hay ngỏ lời yêu với ai nếu họ không phải là người chủ động trước. Tôi cảm thấy trong đời mình, chưa lúc nào nhiều xúc cảm tiêu cực đến thế.

May mắn cho tôi khi tôi gặp vợ tôi sau đó vài tháng. Mà cũng hay, mối tình này tôi chẳng quan tâm nhiều, chẳng phải theo đuổi nhiều nhưng lại mang đến cho tôi sự yêu thương đích thực. Tôi khi ấy chẳng còn cái gì gọi là sợ hãi, chẳng còn gì là ngại. Yêu và cứ thế cho đến khi tiến đến hôn nhân. Rồi mọi thứ khác cũng theo mà tới. Và sau vài năm, tôi thấy nỗi sợ về những sai lầm chẳng ghê gớm và tồi tệ như những gì tôi tưởng. Giờ ngồi ngẫm lại thấy vui vui và buồn cười.

Có câu "nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, và ngược lại, nơi an toàn nhất chưa chắc không có nguy hiểm". Tương tự, có những điều tưởng chừng là không tốt với chúng ta, nhưng nó tốt nếu đứng ở một góc độ khác. Và khi tưởng chừng chúng ta yên lành nhất lại tiềm ẩn những rủi ro lớn nhất.

Vì vậy, cứ tiếp tục sợ, mắc sai lầm và chúng ta được lớn lên, trưởng thành hơn, thành công hơn.

Quen biết và chơi với những người xấu

Họ có thể là hàng xóm, bạn bè, một đối tượng để yêu và muốn gắn bó, một đồng nghiệp hoặc công ty, khách hàng. Sống chung với họ bạn cảm thấy mình như sống chung với lũ. Dường như bạn quá thật thà so với sự ranh mãnh của họ. Bạn cảm thấy mình bị lợi dụng, bị thất thế, và mệt mỏi vì những gì phát sinh với những mối quan hệ đó.

Vẫn biết, có rất nhiều thứ chúng ta phải làm cho dù không thích. Nhưng không có nghĩa là đánh đổi mọi thứ, trong đó có lòng tự trọng. Lời giã từ luôn khó để nói, nhưng đôi khi hoàn cảnh bắt buộc chúng ta phải nói và phải rời xa.

Có thể lấy công việc làm ăn là một ví dụ. Bạn là người buôn bán, rất khó tránh tình trạng mua thiếu. Có người mua thiếu họ trả ngay. Có người phải khất vài lần mới trả. Và cũng có người họ trả theo hình thức nhỏ giọt trong khi vẫn tiếp tục tăng số tiền thiếu. Bạn đứng trước 2 khả năng: một là bạn mất luôn khách hàng đó, hoặc bạn còn mất thêm nhiều tiền nữa vì một vài khoản nợ khó đòi như vậy. Kinh nghiệm nói với tôi rằng, chẳng có gì đáng để phân tích hay đưa ra lời khuyên nào cả. Có chăng, trách mình xui xẻo khi gặp phải những người xấu đó.

Quen biết và chơi với những người xấu cũng như việc bạn mang về nhà những quả bom nổ chậm. Bạn sẽ chẳng thể nào biết nó nổ kiểu gì và sức tàn phá của nó ra sao. Đó thực sự là một trong những sai lầm khó mà sửa chữa. Chỉ biết chấp nhận và tìm cách tránh né trong các hoàn cảnh cụ thể mà thôi. Vì đa phần sự việc đều được quyết định và chi phối bởi tình cảm là chính.


“Chúng ta chỉ thực sự sai lầm khi không học được gì từ những sai lầm ấy”

Có rất nhiều sai lầm khác mà tôi có thể kể thêm. Nhưng lớn nhất là những sai lầm tôi vừa kể trên. Nó không những gây ra thiệt hại về của, mà còn ảnh hưởng đến tinh thần và cuộc sống của mỗi người chúng ta. Khi sai lầm là điều không bao giờ tránh khỏi, thì điều đúng đắn chúng ta phải làm là nhìn nhận những sai lầm đó như thế nào và làm sao để giải quyết cho hợp lý.

Xin mượn câu chuyện Cừu gặp Sói để thay cho lời kết bài viết này.

Vào chạng vạng tối, chú cừu một mình lên trên sườn đồi chơi mà không hề hay biết có con sói đang núp gần đó. Canh thời cơ thích hợp, sói nhảy ra vồ thẳng vào con mồi của mình. Chú cừu mới hốt hoảng muốn bỏ chạy, vừa liều mạng chống cự lại con sói, vừa kêu ầm lên để mong được người khác giúp đỡ.

Chú trâu đang ăn cỏ trong bụi rậm gần đó nghe thấy tiếng đầu tiên. Nó vừa lại gần, nhìn thấy một con sói thì lập tức quay đầu bỏ chạy.

Chú ngựa trên đỉnh núi dạo chơi nhìn thấy tất cả, cũng lập tức tung vó chạy vút sang sườn núi đối diện.

Chú lừa đang uống nước bên suối cũng đến xem, thấy là sói, lặng lẽ quay về đường cũ để xuống núi.

Chú thỏ ló đầu ra khỏi hang kiểm tra, nhận ra sói, lại rụt đầu chạy biến về nhà.

Chỉ có duy nhất chú chó dưới chân núi là dừng lại bước chân, nghe tiếng cừu kêu cứu bèn âm thầm lại gần. Nó len lỏi giữa vùng cỏ rậm rạp để tiếp cận con sói, thừa dịp nó mất đề phòng rồi nhanh chóng phóng lên cắn thẳng vào cổ đối phương.

Nhờ có chú chó chiến đấu anh dũng, con sói sợ hãi bỏ chạy, cừu mới an toàn trở về nhà. Đêm hôm đó, rất nhiều bạn bè của nó tới thăm.

Trâu nói: Tại sao bạn không kêu tôi? Sừng của tôi có thể húc đứt ruột bọn sói.

Ngựa nói: Tại sao bạn không kêu tôi? Móng guốc của tôi có thể đá vỡ đầu bọn sói.

Lừa nói: Tại sao bạn không kêu tôi? Tôi mà hét lên một tiếng thì dọa lũ sói sợ vỡ mật.

Thỏ nói: Tại sao bạn không kêu với tôi? Tôi chạy nhanh, tôi có thể dẫn bạn lẩn trốn.

Trong nhóm ồn ào này, chú chó không xuất hiện.

Cuối cùng, có thể tổng kết trong một câu: Là người biết nghĩ - chọn bạn mà chơi, chọn người mà tin và hãy tin người đã đồng hành với mình trong lúc khó khăn nhất.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.