Hôm nay tôi Post lại bài hát này như một lời nhắc nhở về những giá trị cốt lõi của con người chúng ta. Dù chúng ta ở đâu, đồng bằng hay miền núi, không phân biệt màu da và ngôn ngữ, chúng ta luôn là một thế giới, cùng sinh sống và hít thở dưới bầu trời và thụ hưởng những năm tháng cuộc đời trên đất mẹ trái đất.
Nó nhắc nhở và khơi gợi lòng biết ơn từ tận sâu thẳm con tim mỗi người với những gì tốt đẹp chúng ta thụ hưởng. Có thể ngày mai nó sẽ chẳng còn hình hài ban sơ, đầy màu xanh, những con sông êm đềm chảy dài đến bất tận. Chúng ta nên trân trọng những gì hiện có và giữ gìn chúng cách cẩn thận. Và nó nhắc nhở mỗi chúng ta hãy suy nghĩ cẩn trọng trước khi ra tay làm bất cứ điều gì. Bởi những thế hệ sau là con cháu chúng ta sẽ phải oằn lưng ra chống chọi với những thảm họa, sự trừng phạt của mẹ thiên nhiên.
Bài hát cũng nhắc nhớ chúng ta về sự kỳ thị, phân biệt chủng tộc - điều tưởng chừng đã bị xóa nhòa từ hơn 20 năm trước, khi mà xu hướng toàn cầu hóa trở nên lan tỏa và phổ biến. Câu chuyện của người đàn ông da màu George Floy bị ghì cổ gần 9 phút trước khi qua đời và những gì xảy ra sau đó lại dấy lên mối quan ngại về những giá trị tự do, dân chủ ẩn núp sau cái giả tạo, côn đồ và cướp đoạt,... là những giá trị cao quý về phẩm giá con người. Chúng ta tự hỏi, cái xã hội và sinh mạng của những con người xung quanh chúng ta liệu có đáng trân quý hơn là lợi ích và cái tôi của mình?
Nguồn hình ảnh: Ngonco |
Đại dịch Covid-19 đến và hoành hành giúp loài người chúng ta phản tỉnh và cần phải hành động ngay và luôn. Đại dịch làm chúng ta có thời gian ngồi lại, sắp xếp lại tất cả và loại bỏ bao điều không cần thiết. Dành quan tâm cho những điều quan trọng hơn, quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Một sự phản tỉnh và định vị lại bản thân cần thiết trước những thay đổi nhanh chóng của thời cuộc.
Chiến tranh thương mại Mỹ - Trung đã khởi động và nó đang lan tỏa sang các quốc gia khác. Nó cho chúng ta thấy được điểm mạnh và yếu của 2 nền thể chế thống trị ngày nay. Chúng ta buồn vì nó ảnh hưởng ít nhiều đến miếng cơm, kế sinh nhai của bản thân và gia đình. Chúng ta cũng buồn vì mỗi sáng mở mắt ra lại phải chứng kiến những gì tệ hại nhất được bọc trong những tấm vải nhung của lời lẽ đẹp đẽ. Sự thật được phơi bày, những trò đấu đá tranh quyền đoạt lợi mới là sự ưu tiên hơn cả, cho dù đó là sự an ninh trật tự, lợi ích quốc gia.
Và còn nhiều điều đáng buồn khác nữa có thể kéo dài những sự kiện trong danh sách này.
Quay trở lại với bài hát, chúng ta tạm quên đi những khó khăn, bôn ba vì cuộc sống và những suy nghĩ hoài nghi. Dành ra vài phút và hưởng thụ nó và suy tưởng về những điều tốt đẹp hơn. Bởi khi chúng ta thay thế niềm hy vọng bằng sự bất mãn, thì thế giới quan của chúng ta cũng sẽ như nước Mỹ bây giờ, tất cả chìm trong sự hỗn loạn mà chưa biết bao giờ là hồi kết.
Thay cho lời kết, xin mượn lời của người đàn ông xấu số ấy phát ra trong những giây phút sau cùng của đời mình:
I can’t breathe
Tôi không thở được
Chúc bạn ngày mới vui vẻ và tận hưởng niềm vui, vẻ đẹp của cuộc sống này.