C
ũng đã lâu không nghe nhạc Hoa, tình cờ nghe được thấy nghiện luôn. Nghiện vì giọng của Mạt(giọng nữ), cá tính và cực kì có chiều sâu. Với những tiếng trống mạnh mẽ như đánh từng nhịp từng phách vào nhịp đập con tim người nghe... Đó có thể được coi là bản phối khí thành công cho bài hát này.
Tôi có lướt qua vài bản cover, một vài trong số đó có bản lời việt, sự khác biệt chính là khí chất của người thể hiện. Chất giọng mỗi người có thể khác và nó làm nên những chiều kích khác nhau tùy theo người cảm thụ, nhưng cái khí phách của người hát thì không thể lẫn vào đâu được. Đó là lý do khi bạn nghe bản của Mạt rồi thì những bản cover khác gần như vô nghĩa.
Hiện tại, nổi bật nhất là 2 tiếng hát của Mạt (沫) và Lưu Húc Dương (刘旭阳). Mỗi người chọn cho mình cách thể hiện khác nhau. Mạt sôi nổi, mạnh mẽ thì bản nam lại trầm lắng. Cá nhân tôi thích bản của Nữ hơn, mặc dù tôi rất thích giọng khàn của Lưu Húc Dương. Bởi khi nghe bản nữ, nó khiến tôi có cảm giác mình là "viên đạn lạc" hơn.
Khi một bài hát có giai điệu và lời ca hòa quyện thì hiểu về ca từ ca khúc đó chỉ là yếu tố phụ. Bởi tên bài hát và thông điệp truyền tải của nó quá rõ ràng, phần còn lại là hóng xem giai điệu nó dẫn ta đi về đâu. Thật không uổng phí khi nó chinh phục người nghe từ một vài nốt đầu tiên. Và tôi là một trong số đó.
Điều luôn khiến tôi khắc khoải chính là ý niệm trong các bài hát nhạc Hoa. Bởi khi đọc và cảm các bài dịch đã cảm thấy rất hay rồi, nếu có thể hiểu và nắm bắt các hành văn, được hiểu sâu sắc cái ý cái tình thì tuyệt biết bao. Dù ghét chính quyền Bắc Kinh đến đâu thì cũng phải công nhận Trung Hoa có một nền văn hóa phong phú, đặc biệt là về thơ ca cực kỳ có chiều sâu. Nếu không phải là một người am hiểu văn hóa và chữ viết người Hoa, rất dễ đi từ thật tình sang giả ý.
Với tôi, cuộc sống thi vị khi thỉnh thoảng được nghe một bản nhạc hay, thi thoảng được ăn một món ăn ngon và một vài lần được hưởng chút niềm vui từ những may mắn bất chợt đến,... Và hôm nay, tôi như một Viên đạn phiêu bạt, lang thang trong vô định.
Lời bài hát Viên đạn phiêu bạt | Lời Dịch
Lang thang phiêu du, tôi như viên đạn kia
Thẩu hiểu nhân gian mang quá nhiều bi hoan, hợp tan
Thiên Tân, Bắc Kinh, Tô Châu hay Hàng Châu
Cười khóc vui, cười khóc than, cũng đã quen
Cô đơn lang thang, tôi như viên đạn kia
Biết đâu khi một mai, thân xác tôi tả tơi mệt nhoài
Trong ô vuông nhỏ bé, nơi phố xá rộng lớn
Lệ đã rơi, vì xót xa, vì khiếp sợ
Hoang mang lo toan, giống như viên đạn kia
Thân mang bao tổn thương, bởi chối đi kiếp này tầm thường
Khó khăn dẫu bủa vây, đều thêm gắng sức vượt qua
Rượu nhấp môi, làn khói bay, ủ ấm lòng
Biết đâu khi một mai, người chợt đến đây bên cạnh tôi
Để lau khô lệ rơi sau tháng năm tôi cô đơn
Bên nhau an yên, cùng hàn huyên đôi câu giản đơn
Một kiếp trôi, một kiếp yêu, đã mãn nguyện
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.