Type Here to Get Search Results !

Đơn phương không phải là yêu?

Có người bảo đơn phương không phải là yêu
Đơn phương là chỉ vấn vương một mình
Tình thế là tình ảo ảnh
Chỉ để chạnh lòng đau nhói con tim…
Tôi đang như thế em nhỉ! Tôi đâu có biết thế nào là một tình yêu khi một phía dõi theo, một hướng lặng thầm chờ đợi, một mình nhớ, và cũng chỉ một mình bảo yêu, vậy mà bảo là yêu say đắm, yêu nồng nàn, thật buồn cười đó chăng? Em có lí của em khi nói như vậy, nhưng không hiểu sao tôi lại nao lòng rất nhiều, vị đắng chát trên môi, là gì đây nhỉ, nước mắt ư? Không phải tình yêu mà sao tôi lại khóc như trẻ con, tôi đang khóc vì cái tôi bị chạm hay đang khóc vì giật mình biết rằng mình chẳng biết thế nào để gọi là yêu mà cứ lắm lời, văn thơ yêu đương tự tình… Chẳng biết nữa, hãy để tôi tự hỏi tôi, hỏi trái tim, hỏi lí trí rằng mình đang nằm ở nơi nào của bến bờ cảm xúc yêu thương, hãy thế em à!
Đã không biết bao lần tôi hỏi chính mình sao tôi cứ phải yêu đơn phương, cứ làm bản thân dày vò, rấm rức, và làm người khác mệt mỏi, khổ sở, hãy cứ là bạn đi, cứ đi bên nhau để sẻ chia vui buồn lúc cần, và giữ lại những khoảng riêng một tình bạn cần, cứ quan tâm chi nhiều, cứ yêu thương chi lắm để tình bạn trở nên chông chênh, khó nghĩ. Tôi cố chấp như em đã nói, cố chấp đến mức lì lợm, tự gieo vào mình những vết kim châm, những tổn thương vô hình bởi sự lặng lẽ của nhớ thương gây nên. Tôi cũng bao lần tự điều tiết cảm xúc của chính mình, nhưng đã được bao lần thành công đâu, tôi sợ lắm nỗi nhớ cồn cào, sợ nụ cười gắng gượng khi em nghĩ hay nhớ về một ai đó, sợ sự lạnh lùng, rạch ròi em dành cho, sợ mọi thứ làm trái tim mình vỡ òa, đau nhói…
Ừ thì em hãy nghĩ rằng tôi không biết thế nào là một tình yêu, hãy nghĩ như thế để không phải mang chút gì bận lòng về tôi, không phải yêu thì sẽ có lúc tôi nhận ra mình đang lạc lối, chạy mãi, chạy mãi rồi cũng mỏi mệt và dừng lại thôi.
Ừ thì em hãy nghĩ rằng tôi không biết thế nào một tình yêu, hãy nghĩ như thế để tôi đừng cố huyễn hoặc lòng, để em và tôi luôn có khoảng cách, để tôi đừng ảo tưởng đợi chờ, đừng mộng mơ hi vọng xây dựng một tình yêu lí tưởng từ tình bạn mà chúng ta đang có.
Ừ thì em hãy nghĩ rằng tôi không biết thế nào là yêu, hãy nghĩ như thế để xem cái tôi trong tôi có bị tự ái, đánh đố gì không hay vẫn cứng nhắc khư khư ôm giữ những xúc cảm yêu thương rối bời, điều gì cũng có giới hạn mà, đến điểm cực cuối tôi sẽ phải quay lại thôi.
Ừ thì em hãy nghĩ rằng tôi không biết thế nào là tình yêu, hãy nghĩ như thế để tôi mãi lặng lẽ nhìn từ xa, mãi là một chiếc bóng xa xôi quan sát mọi điều xung quanh em, mà nhỡ khi em ngã, hay đớn đau, hụt hẫng nếu tôi như chim cá bặt tăm thì chẳng là yêu thật đấy, và nếu tôi lại chạy đến bên em thì em hãy định nghĩa lại hai từ “đơn phương” mà em đã dành cho tôi em nhé…!
Nguồn Yume