Type Here to Get Search Results !

Khúc ca Noel

"Thư bác, chúc bác một ngày lễ Noel vui vẻ, cầu Chúa phù hộ bác!", một giọng vui tươi vang lên. Đó là giọng của người cháu của Lão. Đến lúc này lão mới biết đến sự có mặt của anh ta trong phòng và anh ta vào nhanh quá.
- Ôi dào. Lão nói: 
- Hãy cút đi cho!Cút đi!
Người cháu đang cóng cả người vì anh đã đi nhanh trong cái lạnh tháng chạp. Mặt anh đỏ hông và thật ưa nhìn. Mắt anh long lanh, hơi thở anh phả khói trong khí lạnh.
- Bác bảo cháu cút đi vào ngày Noel à? Anh nói: Cháu chắc bác không cố ý nói thế.
- Tao cố ý đấy. Lão nói: ôi dào! Lễ Noel vui vẻ! Tại sao mày lại vui vẻ thế? Mày cũng khá đủ nghèo rồi đấy.
- Tại sao bác lại khổ sở vậy? người cháu mỉm cười: Bác cũng khá giàu rồi đấy.
Lão lại nói "ôi dào" và tiếp theo là "cút đi!". Lúc này lão chẳng có được câu trả lời nào hay hơn.
- Xin bác đừng cáu kỉnh thế, người cháu nói
Lão đáp lại:
- Không cáu sao được khi tao sống trong cái thế giới đầy người điên này? Lễ Noel vui vẻ! Dào ôi cái lễ noel vui vẻ. Noel đối với mày là cái gì nếu không phải là lúc cần thanh toán hoá đơn mà chẳng có tiền? Lúc mày thấy mình già hơn một tuổi mà chẳng giàu thêm được giờ nào. Lão tiếp: Cái thứ đứa chạy rông mà leo lẻo "Lễ Noel vui vẻ!" là đồ điên. Sao không đem nấu hắn lên với món súp của hắn và đem chôn với một nhành hồng xuyên qua ti cho rồi đi?"
- Bác ơi! người cháu trả lời
- Cháu ơi! người bác trả lời. Hãy mừng Noel theo kiểu của mày và mặc tao mừng nó theo cách của tao.
- Mừng Noel hả bác! người cháu của Lão lặp lại: - Nhưng Bác có mừng đâu?
- Thì hãy để tao lờ nó đi, lão nói. - Nó chưa bao giờ đem lại lợi lộc gì cho mày cả?
Người cháu nói:
- Cháu biết có nhiều thứ không mang lại cho cháu nhiều tiền bạc, Noel là một trong những thứ ấy. Nhưng cháu luôn nghĩ Noel là lúc để yêu thương, tha thứ và tỏ lòng nhân ái. Noel là dịp thật tốt lành và thú vị. Đó là dịp duy nhất  trong cả năm dài mà đàn ông và đàn bà nói chuyện với nhau thoải mái, là dịp người ta nghĩ về người khác như những người bạn thân suốt đời chứ không phải như những người xa lại, đi theo những đường hướng khác nhau. Và vì thế, bác ạ, dù lễ Noel chẳng bỏ vào túi cháu đồng nào, cháu vẫn tin rằng Noel đang mang lại lợi lộc cho cháu. Và cháu vẫn nói: Cầu chúa ban phước lành cho lễ Noel.
Người từ trong căn phòng nhỏ bên cạnh nói to đồng tình, khi nhận ra mình đã làm gì, ông vội cởi than trong lò lên. Chút sức nóng cuối cùng trong lò liền bị tắt ngấm luôn.

- Ta mà thấy còn động tĩnh gì ở anh, Lão nói người thư ký, thì anh sẽ mừng Noel bằng cách mất việc đấy. Rồi lão quay lại với người cháu: - Thưa ngài, ngoài diễn thuyết tài tình quá nhỉ. Tôi lấy làm lạ sao ngài không vào Quốc hội?
- Xin bác đừng giận. Ngày mai bác đến dùng bữa với trưa với tụi cháu nhé!
Lão quay vào, miệng tự nhủ: - Còn lâu tao mới làm điều đó.
- Nhưng tại sao? cháu lão kêu lên - Tại sao chứ?
- Tại sao mày lấy vợ? lão hỏi
- Vì cháu yêu
- Vì mày yêu? lão lặp lại, nghĩ rằng yêu đương là cái thứ còn điên hơn cả cái lễ Noel vui vẻ. - Thôi xin chào!
- Cháu rất tiếc là cháu vẫn không đổi ý. Cháu đến mời bác là để mừng Noel, cháu sẽ giữ niềm vui Noel của cháu đến cùng , thế nên, chúc bác một lễ Noel vui vẻ.
- Thôi chào!
- Và một năm mới hạnh phúc, tiếng người cháu vọng lại
- Chào! lão gắt gỏng.
Chãu lão rời phòng mà không hề một lời giận dữ. Anh đến chúc người thư ký một lễ noel vui vẻ. Dù đang rét cóng, bác ta cũng còn ấm áp hơn Noel vì bác thân ái đáp lại lời chúc.
- Lại một thằng điên nữa, lão nghĩ khi nghe những lời này, Thằng thư kí của mình với 1tr5/tháng mà cũng nói về lễ noel vui vẻ. Mình tin là thiên hạ hoá điên cả rồi.
           

o0o

Trên đây là một câu chuyện ngắn mà tôi trích đoạn từ tập truyện "Khúc ca Noel - tác giả Charles Dickens". Không biết với bạn thế nào, nhưng trước khi đọc câu chuyện này tôi cũng như "Lão", tôi không thích cái gọi là Noel, sinh nhật gì cả. Chúng thật vớ vẩn, mất thời gian, và tôi cho rằng người ta "điên khùng" mỗi khi đến hẹn lại lên.

Nhưng câu chuyện dường như đã thay đổi ý thức của tôi, tôi bắt đầu xây dựng một nét "văn hoá" thưởng thức các dịp lễ quan trọng trong năm theo cách của mình. Không rình rang, không hoa mỹ mà, đơn giản với vài chiếc bánh ngọt, bánh cổ truyền, một chai nước ngọt, vài lạng đậu phộng hoặc hạt dẻ tuỳ hoàn cảnh, và xem một cuốn phim lẻ mỗi khi những ngày lễ đến.

Dù muốn hay không thì những ngày lễ luôn là thời điểm tốt để tôi hay ai đó nhìn lại chính mình. Nhìn lại như một sự đánh dấu, một sự nhận định và "refesh" lại những định hướng của mình cho đúng đắn hơn. 

Và tôi hài lòng với những trải nghiệm và sự thay đổi của mình. Còn bạn thì sao?


Đăng nhận xét

0 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.