Em ngắm nhìn anh quay lưng đi về sau những lần hẹn. Bóng anh cao in dài trên mặt đất và đã hơn 1 lần em muốn có 1 ngày nào đó anh đi về phía em.
Em ngắm nhìn anh để ánh mắt đi đến tận đâu đó và tâm trí thuộc về 1 miền nào đấy. Và hình như em yêu đôi mắt của anh từ lúc nào không nhớ rõ, rồi lại mong rằng 1 ngày nào đó ánh mắt ấy nhìn về phía em.
Em ngắm nhìn anh mỗi khi anh cười, anh cười vì nhận được 1 điều gì đó từ phương xa… Nụ cười ấy xua tan mọi buồn phiền vụn vỡ trong em. Làm sao để nụ cười ấy dành cho em?
Em ngắm nhìn anh ngồi chơi đàn, tiếng đàn dịu dàng và êm đềm cho vơi nỗi nhớ và nỗi buồn từ nơi xa xăm nào đấy. Em luôn ngồi nghe từng giai điệu, từng nốt nhạc. Em tự hỏi đến bao giờ anh thôi không còn chơi những giai điệu khắc khoải ấy nữa.
Em ngắm nhìn anh từ 1 phía. Anh có chiếc mũi cao cao, đôi mắt sâu và hàng mi dài, em vẽ anh trong trí nhớ, trong kí ức và cả trong những giấc ngủ đầy mộng mị. Có khi nào anh thấy em dù chỉ 1 lần trong giấc mơ?
Em ngắm nhìn anh trong tưởng tuợng. Anh ở đó và đang đi về phía em với nụ cười đầy yêu thương. Khi nào thì em sẽ thôi không nghĩ như thế nữa?
Anh thử 1 lần nhìn về phía em xem.
Chỉ 1 lần thôi.
Em chỉ muốn nắm lấy tay anh. Em sẽ siết chặt tay anh 1 cách nhẹ nhàng. Để đặt vào đó 1 điều em muốn nói. Để khi ngón tay út của ta vô tình chạm nhẹ vào nhau, ta sẽ thôi không còn bối rối rút tay lại và nhìn nhau chẳng nói lời nào.
Em chỉ muốn nắm lấy tay anh 1 lần
Để hi vọng… …cho mãi mãi
Mèo Hany
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.