Có những người nghệ sĩ mà ta chỉ nghe nhạc của họ mà không phải bận tâm họ là ai, sống ở đâu, có phải là con nhà "nòi" hay không. Đối với tôi, ca sĩ Anh Tú (hải ngoại - Lữ Anh Tú) là một trong những trường hợp hiếm hoi trong số đó. Tôi cứ nghe, thỉnh thoảng lại tìm và lại nghe, mặc cho thế giới này có ra bao bài mới với đủ thể loại xem thích mắt và vui tai khi nghe.
Tôi biết đến người nghệ sĩ này khi Ưng Hoàng Phúc lúc ấy mới nổi với loạt bài hit làm mưa làm gió khi ấy. Thông qua một người bạn, tôi biết được những bài ấy đều có giai điệu phát xuất từ ca sĩ Anh Tú. Chẳng hạn như bài Vì một người ra đi.
Với tôi, có 3 cái tên khi ấy nổi lên và khiến tôi chú ý. Đầu tiên là Ngọc Sơn, anh chàng này tôi biết đến anh và nghe nhạc của anh cũng qua một người bạn khi theo học đại học ở TP.Hồ Chí Minh. Người thứ 2 là Jimmy Nguyễn, anh này thì tôi nghe nhiều nhất bởi chất giọng và những bài anh viết thì rất thực tế chứ không phải vẽ. Cuối cùng là Anh Tú, biết đến anh muộn nhưng tôi lại thường nghe anh nhất. Nghe đến nỗi mà mấy anh đồng nghiệp cũng nghiện theo, cứ hát vu vơ mãi.
Trời không phú cho tôi giọng hát, nên tất cả tôi chỉ đành gửi gắm trong toàn bộ lời văn, câu chữ. Tôi thích âm nhạc, nhưng "tôi ca không hay, tôi đàn nghe cũng dở", hơi buồn một chút nhưng được cái này, còn mất bao nhiêu cái khác thì mặc kệ. Cứ sống vui với những gì mình được ban tặng thấy cũng đủ mệt rồi.
Khi tôi nghe nhạc của anh chưa lâu thì lại hay tin anh mất. Thật sự tôi lấy làm tiếc cho anh, cho người nghe nhạc, cho những ai thích những bản nhạc nhẹ nhàng nhưng đậm chất trữ tình. Riêng ca từ thì ngày ấy cái làn sóng xanh tôi chẳng xem ra gì so với những cái tên tôi vừa kể ở trên. Cái trào lưu Kiếp ve sầu, mưa phi trường đi vào quên lãng từ bao giờ tôi chẳng hay. Còn đó những Hoài mong, Chiếc lá mùa đông với ca từ rất Việt.
Thật hiếm hoi với một người con đất Việt sống ở xứ người lại sáng tác những bản đậm nét trữ tình Việt Nam đến vậy. Trong khi, sau bao nhiêu năm, cứ cho là từ thời điểm Anh Tú ra đi làm mốc vậy, thì gần như các ca sĩ dòng nhạc thị trường nổi lên đều có dấu ấn của những bài hát nhạc Hoa. Đã có thời tôi rất chịu khó ngồi download hàng loạt các bài hát, và phát hiện ra những bài hit, top ten ngày đó đều có một bản tiếng Hoa. Qúa nản, tôi delete tất cả và cài lại Win, và cũng từ đó tôi không bao giờ tải một bài hát nào về nữa. Và cũng từ đó, tôi nghe nhạc chẳng còn mặn mà hay thiết tha. Nếu muốn nghe thì cứ mở luôn mấy bài nhạc Hoa, kiểu gì mấy bài Hit sau đó cũng có phần. Ví dụ như bài Mưa Thủy Tinh do Khánh Phương hát, nổi lên như cồn khi đó, tôi cũng tìm được một bản đang hít ở nước bạn, Campuchia.
Có nhìn lại một thời kỳ âm nhạc, và cho đến tận hôm nay mới thấy cái tài năng của Anh Tú. Anh sống ít nhưng đủ để lại cho người yêu âm nhạc những bản tình ca nhẹ nhàng nhưng lại gợi bao hoài niệm của một thời thanh xuân đầy hương sắc và yêu thương. Bởi khi người ta có đi qua cái tuổi của anh, trải nghiệm qua mới thấm từng ca từ và sự mượt mà từ những giai điệu ấy.
Nhớ về anh, những khúc hoài niệm.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.