Thư thứ 24:
KHI BỊ KẸT CỨNG
Kim Loan, con cưng của ba,
Không phải trong một phút mà ba có thể nói cho con hiểu và tin được rằng cứ vợ hiền là có được chồng ngoan đâu. Sự thật không đơn giản như thế.
Thường thường gieo chi gặt nấy! Nhưng cũng có những tâm hồn gieo thật nhiều mà chẳng gặt được tí nào. Cũng có những người vợ thật hiền ngoan lại gặp phải những ông chồng ngày càng vũ phu bỉ ổi. Nàng hiến cho chàng tất cả, đề chàng tước đoạt hết mà không cho nàng một mảy may gì.
Không có gì đáng thương đáng buồn hơn là một người vợ đã đặt hết tâm hồn vào hôn nhân để rồi phải tan nát trái tim với những giấc mộng hão huyền.
Người ta thường nói cuộc đời chỉ có một phần mười là do con người làm nên, còn chín phần kia, người ta phải chấp nhận. Câu nói trên thật hay, nhưng cũng không hoàn toàn đúng. Ba đã gặp một số những người đàn bà vẫn tự nhận mình là con cưng của Thượng Đế, sống tới 90 phần trăm, hoặc ngay cả 99 phần trăm cho chồng mà rồi công dã tràng hoàn toàn.
Dĩ nhiên con và Vĩnh Sơn đâu có thế. Ba má biết cuộc thành hôn của chúng con sẽ thành công rực rỡ.
Tuy thế, ba vẫn muốn viết lá thư này, để xin chúng con đối xử thật tế nhị tốt đẹp, đặc biệt với những người không được may mắn như thế. Họ cần một bàn tay mềm mại êm ái của con nâng đỡ. Họ cần một người biết lắng tai nghe họ thổ lộ tâm sự. Họ cần một người bạn chân thành biết san sẻ nước mắt với họ. Vì thế hể khi nào chung quanh con có người như thế, con hãy mau mau mở rộng tâm hồn con để đón họ với tất cả thương cảm mà Thượng Đế đã ban cho con. Con cũng cần thêm lời cầu nguyện cho họ được một ngày mai sáng tươi tốt đẹp hơn những chuỗi ngày đổ vỡ đã qua.
Càng mở rộng tâm hồn để đón nhận những người không có được cuộc đời tươi đẹp như con, con càng được hạnh phúc.
Con hãy đánh vần chữ sau đây nó thật quan trọng: THƯƠNG CẢM!
Chúc con có tâm hồn biết thông cảm và trái tim biết rung động.
Ba.
Cam on ban rat rat nhieu nhe Ali ! Doi la vay ...mac cho doi ...ta quyet chi ..song an vui ...tam thanh tinh ...hon an lac ...cưu giup nguoi ...cuu giup doi ...THAT HANH PHUC
Trả lờiXóa