Type Here to Get Search Results !

Thư gửi Kim Loan (3)

Nguồn: daminhtamhiep.net
Thư thứ 3:
HẠNH PHÚC CẦN LỚN LÊN

 Kim Loan, con thân mến,

Nhiều đôi vợ chồng mắc phải lầm lỗi là họ cứ tưởng rằng khi nói “tôi làm”, thì phải hiểu là “chúng mình làm”. Dường như họ muốn hiểu ngầm rằng nguyên việc họ bước lên được nấc thang của cuộc đời là họ đã nhảy vọt được qua câc nấc thang khác để đưa họ lên chín từng mây xanh rồi.

Theo một số nhà xã hội học, đó là vì ảnh hưởng huyền ảo mê hoặc của Hollywood trên màn ảnh và Ti vi. Một số nhà xã hội học khác lại đổ lỗi cho các văn gia, thi sĩ lãng mạn. Hay là tại lỗi mấy người đặt bài hát trữ tình?

Thực ra vấn đề quan trọng lúc nầy không phải là đi tìm cho ra căn nguyên, nhưng là tìm hiểu sự kiện đó một cách thật đầy đủ.

Lúc đầu mới nhìn vào thì hôn phối có thể là “thần tiên” lắm nhưng toàn bộ kế hoạch lại giống như bộ đồ trò chơi tháo ráp thành hình của trẻ em. Chỗ nầy cần một chút keo, chỗ kia cần đánh giấy nhám cho hết lồi lõm, chỗ khác thì cần gõ một vài nhác búa, xén đi một vài nhát ở cạnh nầy, làm cho nhẵn ở phía kia, đẽo gọt đi một chút, uốn cong khúc nầy một tí, thoa dầu bóng, phủi bụi, đánh sáp, mài láng, mãi cho đến khi nào có được một sản phẩm mỹ thuật và một đồ chơi thích thú.

Nếu con mở cuốn American College Dictionary của con ở vần H, con sẽ đọc được những lời quan trọng như sau: “Hạnh phúc là đạt được những gì mình cho là tốt… Làm cho lòng người được thỏa mãn là một thứ hạnh phúc… Người ta không còn ước mơ gì nữa cho đến khi mọi ước vọng có thể được thỏa mãn”.

Những lời trên áp dụng thật đúng cho những cuộc phối ngẫu hoàn hảo nhất. Hôn phối không làm cho những con người khiếm khuyết đột nhiên trở nên hoàn hảo. Mỗi người đều có một số khuyết điểm. Ba phải lấy làm buồn mà nói cho con hay: Vĩnh Sơn cũng nằm trong tình trạng khuyết điểm đó. Và cả con nữa cũng vậy.


Chấp nhận một cuộc chiến đấu như vậy thật là cả một vấn đề đòi hỏi phải suy nghĩ thật chín chắn. Trong những lần hẹn hò gặp gỡ đầu tiên, ai cũng mơ tưởng sẽ yêu được một người tình lý tưởng như trí tưởng tượng phác họa ra trong đầu óc. Bây giờ nếu hai đứa tụi con cứ khư khư giữ lấy hình ảnh lý tưởng đó của mình, thì dĩ nhiên chúng con sẽ gặp phải những bất bình thật sự.

Ba nhớ lại: Có một cô dâu trẻ vừa đi hưởng tuần trăng mật về, cô đã hoàn toàn chán nản, thất vọng. Cô đã cưới một người chồng quá già. Trước kia người ta ai cũng tưởng rằng với những hoàn cảnh đặc biệt của hai người, họ có thể xứng đôi vừa lứa lắm. Thế mà cô ta đến gặp ba trong trạng thái run rẩy. Cô bảo cô không thể hết kinh hoàng vì đêm đầu tiên, ông chồng tháo hàm răng giả ra đặt trong ly nước để trên bàn khách sạn. Ông ta đòi phải để ánh sáng mờ dịu trong lúc động phòng. Nhưng những hàm răng giả cứ như nhìn chòng chọc và cười ngạo cô làm cho cô hết cả hứng tình. Cô đã biết là ông ta đang mang bộ răng giả, nhưng trước kia cô chưa bao giờ hỏi xem ban đêm ông ta làm gì với bộ răng giả đó. Chính vì thế nên lần đầu tiên cô chứng kiến và phát sợ lên!

Thật cũng còn may! Phần nhiều những sự phũ phàng lột mặt nạ người yêu lý tưởng của ta không đến nỗi bi thảm như trên. Nhưng thế nào cũng có. Do đó vấn đề quan trọng là con phải bỏ qua những chuyện trẻ con vô duyên đó. Bỏ đi những vụn vặt, những gì còn lại mới chính là lý tưởng mà con hằng mơ ước lúc còn con gái.

Nếu con xét nét quá kỹ càng và kiêu kỳ, con có thể sẽ mắc phải những lỗi lầm nghiêm trọng hơn nữa. Nếu con tìm cách để đòi hỏi người yêu con phải có những gì mà họ không có, con chỉ làm mất thời gian và uổng phí. Nếu con có thể chú trọng quá nhiều đến những gì không phải là họ, con sẽ trở nên mù quáng đối với những ưu điểm làm nổi bật giá trị con người họ.

Với hầu như bất cứ ai mà mình tìm hiểu rõ, mình sẽ khám phá ra một vài khuyết điểm của họ, là một phần giá rất đắc họ phải trả cho những ưu điểm của họ. Một con người hấp dẫn không phải chỉ là một mớ tánh tình tốt xấu lẫn lộn. Điều làm cho họ có sức thu hút lôi cuốn, chính là cách thức mà họ sắp xếp những ưu khuyết điểm đó.

Công việc trong gia đình cũng thế. Để hòa hợp với nhau trong cuộc sống lứa đôi, hai con người cùng tìm đường lối tổ chức sao cho những gì riêng rẽ trở thành một, cho lợi ích của cả hai. Một trong những động lực chính làm cho hôn phối thành tựu, là biết giúp đỡ nhau cùng hướng về lợi ích chung, là giúp nhau hoàn thành việc chung đó.

Vì thế con đừng để những huyền thoại làm con khổ sở. Chính con không phải là không có khuyết điểm. Nếu Vĩnh Sơn hoàn toàn thì con sẽ kẹt kinh khủng, con thấy chưa? Thật ra chàng trai nào cũng khiếm khuyết, và đến khi thành hôn, họ cũng vẫn chưa hoàn toàn.

Con hãy thẳng thắn nhìn nhận khiếm khuyết của chàng. Con hãy soi gương nhìn vào những nhược điểm của chính con. Rồi con hãy nghiên cứu xem có cách nào con hòa hợp hai bộ khiếm khuyết của chúng con lại với hai bộ ưu điểm của chúng con, thành một tổng hợp hòa đồng không.

Thành hôn xong, con sẽ dễ bực mình và dễ chạm tự ái hơn trước kia nhiều. Nhưng con phải hiểu giá trị cuộc phối ngẫu cũng đáng lắm chứ!

Con đã khôn ngoan lựa chọn. Chọn lựa như thế con mới có thể nhận được lời chúc phước hứa ban cho những ai “trở nên một”.

Trong xấp bài học sinh ba dạy, có một bài luận của bé Tâm làm ba chú ý. Trong bài nầy có hai chữ được coi như ý chính của bài, và là châm ngôn cho hạnh phúc lứa đôi mai sau. Đề bài: “Yêu là gì?” Đây là bà luận của bé Tâm, 10 tuổi.

 “Yêu là khi hai cô cậu tưởng rằng họ đẹp cho dù không có ai nghĩ như thế. Yêu là khi họ thích ngồi sát bên nhau trên ghế công viên, dù còn dư chỗ để ngồi. Yêu là khi hai người hoàn toàn yên lặng lúc bạn đến bên họ. Và rồi khi họ tưởng bạn đã đi xa, họ kể cho nhau nghe những giấc mơ và những bông hồng. Đó là những điều tôi biết về tình yêu. Còn gì khác nữa thì phải đợi, lúc nào tôi lớn lên sẽ hay!”

Kim Loan con,

Ta cứ hy vọng rằng bé Tâm là một đứa bé có phước vì nó hiểu rằng tình yêu sẽ trở nên cao đẹp hơn khi ta tìm được một người biết cùng ta hiểu hai chữ căn bản đó: “LỚN LÊN”.

Bé Tâm có phước, Kim Loan và Vĩnh Sơn cũng có phước, và ai trong chúng ta cũng được phước vì chúng ta dám đem những bông hồng và những giấc mơ biến thành sự thật trong mái nhà của ta.

Ba má muốn tin rằng hai đứa con đủ trưởng thành so với lứa tuổi của hai con. Ba má không bao giờ quên rằng trưởng thành thật ra cũng chỉ là hiểu biết một phần nào những điểm mình cần phải trưởng thành hơn nữa.

Ba má nghe con nói: “Con và Vĩnh Sơn yêu nhau kinh khủng”. Thật ra tình yêu của chúng con có thật là kinh khủng hay là khủng khiếp, điều đó còn tùy ở câu nói của bé Tâm: “LỚN LÊN”.

Chúc con có được một tình yêu trưởng thành.

Thương con nhiều,

Ba, Charlie W. Shedd


Đăng nhận xét

1 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.