Ta tự hỏi đã bao lần tâm hồn ta xao động trong những tháng ngày xa cách. Khi mà cả một mẩu tin nhắn ta mong hằng ngày chẳng bao giờ đến. Ta như người mộng du đi trên thảm hoa của tình cảm mà mỗi khi tỉnh dậy mới thấy sự phũ phàng của thực tại. Ta lấy làm khó hiểu vì sao có thể trải qua nhiều ngày tháng với tâm trạng như thế. Ta ngạc nhiên vì sao ta có thể cao thượng bỏ qua tất cả chỉ vì nhìn thấy nụ cười của em. Và khi ta đặt những câu hỏi này, ta cũng tự hỏi ai sẽ trả lời cho những điều đó.
Tình yêu với ta đôi khi như những con gió, áng mây trên trời thật cao, thật xa vời chẳng thể nào với tới; đôi khi lại như cánh hoa ngọn cỏ ta có thể vuốt ve hay ngắt đi cho riêng mình nếu cảm thấy thích. Tình yêu cũng như những cơn mưa rào những ngày đầu tháng 9 quê nhà, những cơn mưa làm cho ngày như ngắn lai với khoảng trời âm u bất tận.
Ta gặp lại em trong một ngày như thế, giữa những cơn mưa mùa thu chớm lạnh. Niềm vui trong ta như vỡ oà sau những ngày dài chất chứa. Như chú gấu ngủ quên sau những ngày đông giá lạnh nay lại trỗi dậy thoả trí tung tăng với núi rừng.
Ta vui, ngỡ như chưa bao giờ vui hơn thế. Và ta lại tìm những bản tình ca, để nghe và lại được khe khẽ hát theo nhạc khúc và thấy lòng thật bình yên. Yên bình với cảm xúc được thăng hoa. Lặng yên vui hưởng trái ngon mật ngọt của một tình yêu son sắt. Đợi em về!
Cảm xúc của bạn đó sao Pon Ali ?
Trả lờiXóaThương bạn quá !
Hi, thì lâu lâu cũng phải viết chứ. M21love mà, không thể thiếu yêu thương được.
Trả lờiXóa