Type Here to Get Search Results !

Nhầm...

Người xưa cũng như nay, đạo cũng như đời, giáo dân cũng như nhà tu, nhiều người thường nhầm lẫn giữa cái bên ngoài và bên trong, giữa chính và phụ, giữa là và làm, giữa phương tiện và mục đích.

Và một khi đánh mất cái căn bản làm người là lòng nhân, bao dung, công bằng và yêu mến, thì sẽ bám vào cái bề ngoài là cơ sở vật chất, các thứ bằng cấp. Chúng trở thành chiếc phao che đậy cái trống rỗng bên trong; thành chiếc gậy bảo vệ, dẫn lối, đưa đường duy nhất giúp thực hiện tham vọng của họ.
có nhiều người nhầm lẫn giữa cái Làm và cái Là.

Như những linh mục đã coi cơ sở hạ tầng, công trình vật chất, làm chỗ dựa và biểu dương sự thành công của mình trên đường ơn gọi, đã hoàn thành sứ vụ Chúa và Giáo hội trao.

Như những người chồng đã coi tiền bạc, nhà cửa kiếm được cho vợ con thì là xong bổn phận.

Như những người vợ coi việc làm cơm nước, quần áo, tiền bạc, nghề nghiệp, con cái thì đã tròn nhiệm vụ với gia đình.

Như những người giáo dân coi việc xưng tội, đi lễ Chúa nhật là hết trách nhiệm.

Nhầm được cho là to hay bé thì còn tuỳ vào mức độ và cách nhìn mỗi người. Nhưng:

Hãy cẩn thận, có nhiều người nhầm lẫn giữa cái Làm và cái Là.

Một thanh niên có thể làm tất cả mọi việc của người chồng, nhưng không thể là chồng.

Một cô gái có thể làm tất cả mọi việc của người vợ, nhưng không thể là vợ.

Một giáo dân có thể làm tất cả mọi việc của linh mục, nhưng không thể là linh mục.

Một người khác có thể làm tốt công việc của người tu sĩ, nhưng không thể là tu sĩ.

Một người ngoại có thể làm cả mọi việc của một tín hữu, nhưng không thể là tín hữu.

Cái nhầm lẫn ấy làm cho nhiều người phải mệt mỏi, khốn đốn, phải trả giá đắt. Có người tỉnh giấc cũng đã muộn. Cái muộn màng của bản thân không đáng lo cho bằng nhiều người khác cũng bị liên luỵ, bị hứng chịu những đau khổ do người đi tìm cái bề ngoài giả tạo mau qua gây ra.

Nếu mỗi người biết sống bằng con người thật theo ý định của mình, thì chắc chắn hạnh phúc, hài lòng với những hiện có của mình và luôn sống hài hoà với mọi người xung quanh.

Nếu mỗi người biết giữ chữ yêu, chữ nhân, chữ trung thì hình thức bề ngoài không còn là mục tiêu duy nhất để kiếm tìm.

Nếu mỗi người biết đâu là cái cốt lõi của kiếp người: Từ đâu đến, sống ở đời để làm gì, rồi sẽ đi về đâu, thì chẳng ai dại tìm kiếm những thứ mau hư nát.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.