Một sớm mai thức giấc
Lòng mơ hồ lộng ướt những tinh khôi
Xua tan đi những đêm dài cũ kĩ
Nhớ vội điệu dân ca thời ngoan giấc quê mình,
Rồi bình minh xuống phố
Nỗi nhớ chợt đánh rơi
Ta cười với tâm hồn nhỏ
Chợt thấy những bóng hình
Và những con nắng vừa lên.
Chân viễn vông đi tìm những ốc đảo thời gian
Có bình yên không em nhỉ?
Ta vùi đầu vào những thềm hoa cỏ
Lặng thinh nghe nhịp sống của riêng mình.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.