Type Here to Get Search Results !

Sự Thanh Thản Của Tâm Thức, Tự Do Khỏi Những Suy Tư

Chúng ta thụ hưởng niềm an bình nội tại và cảm thấy an lạc cùng hài lòng khi đời sống trôi đi một cách êm ả, và chúng ta có những mối quan hệ tốt đẹp, sức khỏe khả quan và một hoàn cảnh tài chính ổn định. Thông thường thì chúng ta ở trong trạng thái an bình khi không có gì để lo lắng, không có căng thẳng và không cần phải vội vã.

Cuộc sống hằng ngày không phải luôn luôn như thế. Luôn luôn có điều gì đấy làm chúng ta lo lắng, căng thẳng hay sợ hãi, và những điều đó không để chúng ta cảm thấy an bình tĩnh lặng. Tuy thế, chúng ta có thể hưởng thụ an bình, bất chấp tình trạng của những hoàn cảnh bên ngoài. Tâm tư an bình là một thể trạng nội tại, và nó độc lập với những hoàn cảnh ngoại tại.

- Tại sao phải chờ đợi đến khi nào có những hoàn cảnh thuận lợi?
- Tại sao lại để những hoàn cảnh bên ngoài quyết định cho tình trạng tâm thức của chúng ta?

An bình nội tại tiếp cận với mọi người. Nó không tùy thuộc vào những điều kiện ngoại tại, giàu hay nghèo, khỏe mạnh hay bệnh hoạn, tự do thân thể vật lý hay thiếu nó. Mọi người sở hữu khả năng để hưởng thụ nó ngay bây giờ và ở đây. Nó độc lập với những hoàn cảnh ngoại tại, và một người rèn luyện có thể hưởng thụ nó ngay cả dưới những tình cảnh khó khăn.


TƯ TƯỞNG VÀ TÂM TƯ AN LÀNH

Những tư tưởng phát khởi trong chúng ta và chúng ta suy nghĩ về chúng. Chúng ta có thể chon lựa để phớt lờ chúng và kinh nghiệm sự tự do nội tại thật sự, hay chúng ta có thể lựa chọn tưới tẩm chúng với năng lực của sự chú tâm của chúng ta và làm chúng tăng trưởng.

Khi chúng ta phải suy nghĩ, hãy chọn chỉ những tư tưởng tích cực, vui vẻ, thăng hoa tâm hồn. Hãy suy nghĩ và tưởng tượng chỉ những gì chúng ta thật sự và chân thành và mong muốn và rằng chúng sẽ đến để qua đi. Và luôn luôn nhớ rằng đời sống được định hình tùy theo tư tưởng của chúng ta.

Khi tâm tư bình lặng là có hạnh phúc nội tại và hạnh phúc ngoại tại. Nó là một vốn quý và thuận lợi to lớn để có thể làm tĩnh lặng tâm hồn khi sự phục vụ của nó không cần đến.

Việc đạt đến sự thanh thản của tâm hồn, niềm tự do thật sự khỏi sự cưỡng bách của sự suy tư liên miên không dứt, là rộng mở cho tất cả mọi người, nó cung cấp một sự rèn luyện thích đáng được bảo đảm. Chỉ đọc đề tài này chúng ta sẽ không thể mang đến sự an bình của tâm hồn. Khi chúng ta thấu hiểu giá trị của nó và có một khao khát chân thật để thành công, không điều gì có thể cản đường chúng ta. Mặc dù đây là một thể trạng nội tại, nhưng hành động, thời gian, và sự bền bỉ sẽ được đòi hỏi, giống như việc đạt đến bất cứ một mục tiêu hiện hữu nào khác.

Hầu hết chúng ta bị nô lệ bởi những tư tưởng và thói quen trước đây của chúng ta. chúng ta không nghĩ rằng chúng ta có thể trở nên tự do với những sự bám chấp của chúng ta. Từ thời khắc chúng ta thức dậy vào buổi sáng cho đến khi chúng ta đi vào giấc ngũ vào buổi tối, sự líu lo của tâm thức tiếp diễn một cách liên tục, không cho một phút giây nào ngơi nghĩ. Thói quen của những tư tưởng vô ích suy nghĩ liên tục ngăn trở sự tĩnh lặng nội tại là thâm căn cố đế một cách sâu xa trong loài người. Tuy nhiên, thói quen này có thể thay đổi. Tâm thức là một khí cụ vĩ đại và hữu dụng, nhưng nó không nên được cho phép cai quản đời sống chúng ta. Nó phải vâng lời chúng ta.

Để thay đổi hay loại bỏ một thói quen không mong muốn, chúng ta phải tĩnh thức về nó, và hành động một cách ý thức và chủ tâm trong một thái độ khác. Bất cứ kỷ năng mới nào mà chúng ta phát triển, chúng ta phải rèn luyện chính mình, cho đến khi nó biến thành một tính tự nhiên bổ sung và trở thành dễ dàng để sử dụng. Nó cũng giống với sự kiểm soát tâm hồn và tư tưởng của chúng ta.

Sự kiểm soát tâm tư chân thật không chỉ là khả năng để tập trung trên một tư tưởng và không để ý những tư tưởng khác. Đấy là khả năng tịnh hóa tâm hồn một cách hoàn toàn và làm cho nó yên tĩnh. Sri Ramana Maharshi, một đại hiền nhân Ấn Độ, đã từng nói: “Tâm thức chỉ là một mớ tư tưởng, hãy ngừng suy nghĩ và chỉ cho tôi tâm thức.” Khi chúng ta trở nên tự do thật sự khỏi những suy tư liên miên, chúng ta trở nên giải thoát khỏi sự nô lệ của tâm thức, khi cả những tư tưởng là một và là một thứ giống nhau. Rồi thì chúng ta cũng đi đến chỗ để thấy và thấu hiểu tính chất vọng tưởng lừa dối của tâm thức.

Khi những đám mây che mặt trời, nó vẫn ở đấy phía sau những đám mây. Bản chất của chúng ta, chân tính luôn luôn ở đây. Chúng ta chỉ cần dời đi những tấm màn cũng như những vật che đậy bao bọc nó nhằm để trãi nghiệm bản chất của hòa bình và tĩnh lặng. Những tấm màn và vật che đậy là những tư tưởng, ý tưởng, tin tưởng, và thói quen của của chúng ta. Chúng tôi không có ý nói với bạn rằng chúng ta phải chấm dứt việc sử dụng tâm thức của chúng ta. Chúng ta cần nó nhằm để chuyển vận đời sống của chúng ta. Chúng tôi muốn nói rằng nó phải ở dưới sự kiểm soát của chân tính tĩnh giác chính niệm của chúng ta. Nó nên là kẻ phục vụ của chúng ta để phụng sự chúng ta đúng, và nó không phải là kẻ điều khiển chúng ta.


LỜI KHUYÊN ĐỂ ĐẠT ĐẾN SỰ THANH THẢN NỘI TẠI VÀ TÂM TƯ AN LÀNH

Bạn không phải cảm thấy khó chịu với những từ ngữ như chân tính, tự tính, thể tính nội tại, tâm thức vũ trụ, v.v… Chúng dường như là những từ ngữ vô nghĩa, nhưng chúng không như vậy. Chúng biểu trưng điều gì ấy rất thực, mà không là những khái niệm mơ hồ. Thiền định và quán chiếu làm cho những từ ngữ này trọn vẹn ý nghĩa. Sự tiến bộ trên con đường tâm linh không là điều gì đấy mơ hồ, tưởng tượng, và không thực tế như một số người nào đó có thể nghĩ ngợi vẫn vơ như vậy. Bằng kinh nghiệm cá nhân chúng ta sẽ đi đến để hiểu biết thật sự những gì đề cập ở trên.

Mọi người có thể học một ngôn ngữ mới, nhưng không phải mọi người có thể tiến đến một trình độ thông suốt như nhau. Mọi người có thể tham gia rèn luyện thân thể, hội họa, hay viết lách, nhưng mỗi người sẽ đạt đến một cấp độ khác nhau. Nó tùy thuộc và thái độ nội tại, sự tha thiết, và thời gian dành cho những hành vi này. Tuy thế, mọi người sẽ làm một số tiến trình nào đấy. Vì thế đấy là sự rèn luyện chính mình để trở nên giải thoát khỏi sự cưỡng bách của những suy nghĩ không ngừng và đạt đến sự hòa bình của tâm hồn.

Hãy cố gắng bình lặng tâm tư chúng ta khi chúng ta cảm thấy bị kích động. Một cách chủ động, hãy lùi một bước và nhìn lại tâm tư chúng ta, giống như nhìn vào tâm thức người nào khác. Điều này có khuynh hướng làm tĩnh lặng và thư thái tâm hồn. Phát triển năng lực tập trung và quán chiếu. Tất cả những hành vi này tĩnh lặng tâm thức và làm nó thanh thản.

Theo dõi những đề nghị trong những trang này và dùng những kỷ năng được đề cập trong trang web này, sẽ bắt đầu cho chúng ta một hành trình kỳ diệu. Hãy thực hành, đọc những đề tài và những quyển sách trên chủ đề này và kiên trì trong sự rèn luyện của chúng ta. Một ngày nào đấy chúng ta có thể gặp ai đấy người có thể dạy bảo cho chúng ta một cách cụ thể cá nhân, như có câu rằng: “Khi người học trò đã sẳn sàng, vị thầy sẽ xuất hiện.”

Hãy cố gắng để quán sát những tư tưởng của chúng ta trong cả ngày, giống như chúng không là của chúng ta, không bị chìm đắm vào trong chúng. Hãy trở nên chú tâm trong sự kiện rằng chúng ta đang nhìn vào những tư tưởng của chúng ta. Rồi thì sự quán sát tỉnh thức này sẽ tăng trưởng.

Chúng ta sẽ có thể nhắc nhở chính mình một cách không ngừng để thực tập nhìn vào hay quán sát tư tưởng của chúng ta, khi mà tâm tư [thường rong ruỗi của] chúng ta chắc chắn sẽ làm cho chúng ta quên lãng. Đừng thối chí và quý vị sẽ thành công. Nếu chúng ta thực tập thường xuyên đều đặn, chúng ta sẽ đi trên con đường thành công. Nó có thể mất một thời gian nào đấy, nhưng nổ lực là xứng đáng hơn cả [với kết quả đạt được].

Chúng ta cũng có thể gia tăng sự an bình của tâm hồn bằng sự phát triển năng lực tập trung (thiền định), bằng tuệ minh sát – phân tích (thiền quán), bằng sự luyện tập thân thể, và bằng việc thở đúng.


HÃY NHỚ RẰNG:

Chúng ta không phải là tâm thức chúng ta!
Chúng ta không phải là những tư tưởng của chúng ta!
Chúng ta không phải là những ý tưởng của chúng ta!
Chúng ta không phải là những tin tưởng của chúng ta!

Khi những tư tưởng của chúng ta dừng lại, chúng ta vẫn tồn tại vẫn hiện hữu. Không có hư vô. Khi sự trống không của tư tưởng đạt đến được, chúng ta bắt đầu cảm thấy sự tồn tại của chúng ta, sự hiện hữu của chúng ta. Sự trống không này được tràn đầy với điều gì đấy bao la, kỳ diệu, hùng lực, và an lạc. Chúng ta bắt đầu sống trong sự an bình. Chúng ta lướt trên mặt nước [đại dương] của tâm thức tĩnh lặng. (Chính là tự tính của chúng ta).

Đây là sự Tồn Tại Thanh Tịnh.

Khi chúng ta thực chứng được thể trạng này chúng ta giải thoát hay tự do khỏi những tư tưởng và lo lắng muộn phiển.

Rồi thì chúng ta thực sự tự tại.

Trong thể trạng này không điều gì có thể ảnh hưởng đến chúng ta.

Chúng ta chấm dứt hành động một cách bản năng từ sự thúc đẩy của mỗi tư tưởng thoáng qua.

Chúng ta trở nên hoàn toàn ý thức sự hiện hữu, sự sống, sức mạnh vượt xa mọi thứ.

Hãy nghĩ về sự thanh thản của tâm thức như một khả năng có thể hiện thực được. Hãy tĩnh lặng tâm thức của chúng ta với sự tập trung (chỉ), phân tích (quán), và sự quyết tâm, và chúng ta sẽ bắt đầu thụ hưởng sự an bình của tâm thức.
[full_width]

Đăng nhận xét

0 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.