Thành quả khoa học công nghệ hôm nay chúng ta được thụ hưởng là kết quả của thời gian dài các sáng tạo. Giờ thì cái gì cũng sẵn có, chúng ta có cảm tưởng như những gì chúng ta nghĩ đến thì thiên hạ đã có hết rồi. Chúng ta phải chấp nhận rằng, sự sáng tạo không còn tự nhiên đến nữa, mà sáng tạo cần những quá trình: học hỏi, thu thập, tổng hợp và đưa ra sáng kiến, thử nghiệm và đúc kết.
Những người sáng tạo đi bộ từng ngày trong sự căng thẳng này giữa quá trình và sản phẩm. Để điều hướng thành công trong cuộc sống sáng tạo, chúng ta phải đồng thời ghi nhớ mục tiêu xa vời trong khi làm việc với mặt bằng thay đổi của dự án khi nó mở ra.
Sáng tạo là hoạt động tạo ra bất cứ cái gì có đồng thời tính mới và tính ích lợi (trong phạm vi áp dụng cụ thể)
Như vậy, để biết bất cứ cái gì có sáng tạo hay không, bạn phải so sánh cái đó với cái trước nó, nếu cái đã thay đổi nghĩa là nó mới hơn so với cái cũ đồng thời mang lại tính ích lợi cho bạn, cho cộng đồng hay cho nhân loại trong phạm vị áp dụng cụ thể thì bất cứ cái gì đó đã là sáng tạo.
a. Phương pháp SAEDI – “SAEDI” không phải là từ gì quái dị, nó là từ “IDEAS” viết lộn ngược. Ðôi khi, nghĩ sáng tạo chỉ cần bạn nhìn mọi thứ theo chiều khác đi.
Gần đây, có quan điểm cho rằng sáng tạo là một dạng kiến tạo xã hội và là một hoặc một chuỗi đặc tính xuất phát từ một sản phẩm hoặc một hành động.
Nhiều người lại thuộc nhóm Sáng tạo Small-C. Những người thuộc nhóm này cũng có một số đặc tính của nhóm Big-C, nhưng sự sáng tạo của họ không đủ lớn để thay đổi thế giới. Điều đó không có nghĩa là sự đóng góp của họ không hữu ích hay không có giá trị.
Dù là Big-C hay Small-C, sáng tạo vẫn luôn là thứ mà con người ta mong muốn rèn luyện để có được.
Ba người con cầm tiền và đi tìm thứ vừa rẻ vừa dễ làm đầy nhà kho. Người con cả nhìn thấy một cái cây rất to trên đường, và nghĩ rằng cành và lá cây rất cồng kềnh, sẽ tỏa ra được mọi ngóc ngách của phòng. Thế là anh ta mua hết cành cây và thuê người đem về nhà.
Người con thứ hai thì mừng húm khi nhìn thấy đống cỏ khô. Cỏ vừa rẻ vừa nhẹ, lại nhỏ, dễ dàng làm đầy nhà kho. Thế là anh ta mua hết cỏ và thuê người đem về nhà.
Người con út nghĩ đi nghĩ lại về cách làm đầy nhà kho sao cho vừa hiệu quả, vừa không tốn kém. Cuối cùng, anh ta chỉ mua một ngọn nến. Khi thắp ngọn nến lên, cả nhà kho đầy tràn ánh sáng. Người cha rất hài lòng và để lại tài sản cho người con út.
Hàm ý của câu chuyện này là gì? Ðể thắp sáng được ngọn nến sáng tạo bên trong mỗi người, trước hết, đầu óc chúng ta phải đầy đã.
Đỉnh núi của các dự án đã hoàn thành nằm trong mắt của tâm trí, nhưng trong sự sáng tạo hàng ngày, chúng ta phải đối phó với những đầm lầy của sự nghi ngờ bản thân, sự hỗn loạn của những vòng luẩn quẩn và sự lầy lội của sự nhầm lẫn. Chúng ta chỉ tiến bộ bằng cách tiếp tục cuộc hành trình từng ngày. Chúng ta đặt thêm một vài từ trên trang viết sẵn, thêm một vài nét vẽ trên bức tranh còn dang dở trên khung.
Cuộc sống sáng tạo là một mớ hỗn độn đẹp đẽ. Chúng ta phải làm bẩn tay bằng cách làm việc với các vật liệu, nhưng chúng ta cũng phải ghi nhớ tầm nhìn đầu tiên truyền cảm hứng cho quá trình. Quá nhiều lộn xộn, quá nhiều nhầm lẫn, và cách mà chúng ta lao ra khỏi con đường. Quá khao khát cái đẹp, và chúng ta trở nên sợ làm việc.
Có rất nhiều câu hỏi chưa được giải quyết, rất nhiều hàng ngàn quyết định nhỏ được đưa ra. Liệu cụm từ này, câu này, đoạn này, làm cho nó vào bản thảo cuối cùng, hay nó xứng đáng bị loại bỏ khỏi tâm trí? Sự thật ngớ ngẩn là càng muốn loại trừ, tâm trí chúng ta càng "níu giữ" những ý tưởng tồi đó.
Trong khi tôi đang viết, tôi thường có cảm giác rằng một cái gì đó không hoàn toàn đúng. Có lẽ tôi đã đưa ra một nhận định là quá tuyệt vời hoặc thiết lập một phe đối lập quá khắc nghiệt. Đây có thể là một dịp để làm lại và sửa đổi, và cho đến khi thời gian và kết quả cuối cùng là đúng. Trên bản phác thảo thô, bạn có thể phóng đại mọi thứ, chọn hình ảnh ấn tượng và ngôn ngữ hoa mỹ. Khi có một ý tưởng trên giấy, chúng ta phải cho mình tự do để gây rối. Chúng ta phải như những đứa trẻ nhỏ, viết nguệch ngoạc trên một mảnh giấy xây dựng bằng bút chì màu. Phán quyết phê phán phải được đình chỉ để các ý tưởng non trẻ hình thành.
Chúng ta phải yêu quá trình này, ngồi xuống mỗi ngày và thực hiện công việc, cho dù nó có cảm thấy đặc biệt hay tuyệt vời hay không. Qúa trình đó cần sự liên tục và chăm chỉ, không ngắt quãng. Tôi có thể nghĩ rằng tôi muốn dừng lại và nghỉ giải lao hoặc chạy bộ hoặc gấp quần áo, nhưng, trong lúc đó, tôi phải đạt được mục tiêu của mình trong ngày. Tôi phải nói chuyện với chính mình khi rời khỏi bàn phím hoặc bàn phím phác thảo hoặc bất cứ dự án nào có thể. Mỗi ngày tự nó là không quan trọng, nhưng những ngày được thực hiện cùng nhau và liên tục đã dẫn tôi đến những thành quả đáng kể. Không có nhiều vấn đề theo đúng nghĩa của nó, nhưng nó là một phần của bức tranh lớn hơn.
Một nhà văn chỉ đơn giản là một người ở lại với quá trình này trong một thời gian dài, một người đã học được rằng những từ đó sẽ luôn luôn đến. Điều này hơi ngạc nhiên khi bạn nghĩ về nó, rằng tác giả không có ý thức bên trong về việc đã tạo ra bất cứ điều gì. Như thể công việc đã được hoàn thành ở đó trong một không gian phi vật chất, mơ hồ, chỉ đơn giản là chờ đợi ai đó gỡ nó xuống. Nhưng chắc chắn điều này là không thể: hái quả thật từ một cây tưởng tượng? Hoặc có thể đó chỉ là bản chất của thế giới hoặc tâm trí phổ quát muốn khám phá những khả năng mới.
Ý thức sáng tạo phát sinh và thúc đẩy chúng ta bởi sự tò mò tự nhiên với thế giới. Là con người, chúng ta không phải là những sinh vật độc lập, tách biệt với chính mình. Một người đàn ông không phải là một hòn đảo. Cũng như chúng ta không đơn độc như một cá nhân, chúng ta không đơn độc như một loài. Chúng ta tiếp cận với những người khác và phần lớn không phải người mà chúng ta muốn chia sẻ điều gì đó. Tâm trí của chúng ta muốn vươn ra, vượt qua giới hạn của thời gian và không gian, để khám phá trái đất và thậm chí vươn tới những ngôi sao xa xôi. Chúng ta phát minh ra thế giới mới và tăng cường nhận thức của chúng ta về thế giới này. Khi chúng ta nuôi dưỡng sự tò mò tự nhiên của mình, chúng ta có thể làm sắc nét sự nhạy cảm nghệ thuật của chúng ta.
Những người sáng tạo đi bộ từng ngày trong sự căng thẳng này giữa quá trình và sản phẩm. Để điều hướng thành công trong cuộc sống sáng tạo, chúng ta phải đồng thời ghi nhớ mục tiêu xa vời trong khi làm việc với mặt bằng thay đổi của dự án khi nó mở ra.
Sáng tạo là gì?
- Là dám nghĩ khác và dám làm khác
- Là một ý tưởng mới, phù hợp với thời đại và không gian sinh ra nó, và ý tưởng đó mang lại giá trị
- Là một điều gì đó mới mẻ táo bạo và khác thường
- Là nhìn một vấn đề, một câu hỏi… theo những cách khác với thông thường. Tức là nhìn mọi thứ từ các góc độ, tầm nhìn khác nhau, “nhìn” theo những cách không bị hạn chế bởi thói quen, bởi phong tục, bởi tiêu chuẩn…
- Là sự sắp xếp mọi thứ đã có sẳn theo một trật tự mới
- Là làm cái gì đó khác đi và hẳn nhiên phải hay và có ích
- Sáng tạo là say mê nghiên cứu, tìm tòi để tạo ra những giá trị mới về vật chất, tinh thần hoặc tìm ra cái mới, cách giải quyết mới mà không bị gò bó phụ thuộc vào những cái đã có
- Sáng tạo là những gì thực tế cần , giúp ích cho sự tiến bộ của loài người , được mọi người đón nhận
- Là nghĩ ra 1 ý tưởng hoặc 1 sản phẩm mới hay cải biên chúng
- Là 1 từ trừu tượng, nói nôm na thì đó là cái mới mẻ mà chính bạn tự khám phá….
- Sáng tạo là trong quá trình làm việc luôn luôn suy nghĩ, tìm tòi và học hỏi để tìm ra cái mới , cách giải quyết tốt nhất để đạt được hiệu quả tốt nhất
- Là quá trình hoạt động của con người tạo ra những giá trị vật chất, tinh thần, mới về chất. Nói cho dễ hiểu thì sáng tạo là hoạt động của con người tạo ra sản phẩm và sản phẩm này phải đáp ứng được hai yêu cầu sau:
- – Có tính mới (mới về chất)
- – Có giá trị so với sản phẩm cũ (có lợi hơn, tiến bộ hơn)
Sáng tạo là hoạt động tạo ra bất cứ cái gì có đồng thời tính mới và tính ích lợi (trong phạm vi áp dụng cụ thể)
- Bất cứ cái gì: ở bất cứ lĩnh vực nào của thế giới vật chất và tinh thần
- Tính mới: là sự khác biệt của đối tượng cho trước so với đối tượng cùng loại ra đời trước đó về mặt thời gian.
- Tính ích lợi: như tăng năng suất, tăng hiệu quả, tiết kiệm, giảm giá thành, thuận tiện khi sử dụng, thân thiện với môi trường…, tính ích lợi có thể mang đến cho bản thân, cho gia đình, cho cộng đồng, cho nhân loại.
Như vậy, để biết bất cứ cái gì có sáng tạo hay không, bạn phải so sánh cái đó với cái trước nó, nếu cái đã thay đổi nghĩa là nó mới hơn so với cái cũ đồng thời mang lại tính ích lợi cho bạn, cho cộng đồng hay cho nhân loại trong phạm vị áp dụng cụ thể thì bất cứ cái gì đó đã là sáng tạo.
Phương pháp sáng tạo
Ai trong chúng ta cũng có sự sáng tạo, và tin tốt là nếu bạn thấy mình “chưa” (chứ không phải là “không” ) sáng tạo, bạn có thể học. Công việc càng khó thì não bạn hoạt động càng tích cực. Theo nghiên cứu thì đến thiên tài cũng mới sử dụng có 15% hiệu suất não của mình! Cho nên, học nghĩ sáng tạo để não bạn đi xa hơn là hoàn toàn có thể. Thậm chí, có rất nhiều gợi ý cho cách học nghĩ sáng tạo.a. Phương pháp SAEDI – “SAEDI” không phải là từ gì quái dị, nó là từ “IDEAS” viết lộn ngược. Ðôi khi, nghĩ sáng tạo chỉ cần bạn nhìn mọi thứ theo chiều khác đi.
S = State of mind (cách suy nghĩ): Tự nói rằng “Tôi chẳng sáng tạo chút nào” hoặc “Tôi chẳng bao giờ có ý tưởng gì hay ho đâu” sẽ huỷ hoại sức sáng tạo của bạn. Nghĩ sáng tạo đòi hỏi nghĩ tích cực.b. TILS:
A = Atmosphere (không khí). Có những người thích ở nơi đông người mới nghĩ ra nhiều thứ. Có những người lại phải ngồi một mình yên tĩnh mới sáng suốt được. Bạn hãy tạo cho căn phòng mình có không khí tuỳ theo sở thích. Nếu bạn có nhiều ý tưởng khi đang… đi, hãy chăm đi dạo ở công viên, bờ hồ… Trang trí phòng bạn bằng những bức ảnh, ánh sáng… mà bạn thích.
E = Effective thinking (Nghĩ hiệu quả). Nghĩ hiệu quả tức là hướng suy nghĩ của bạn đến những mục đích cụ thể. Không có mục đích thì bạn sẽ làm rối hết mọi việc lên.
D = Determination (Quyết tâm). Sự sáng tạo đòi hỏi có luyện tập. Bạn nên tạo thói quen tưởng tượng. Những ý tưởng ban đầu của bạn có vẻ hết sức buồn cười và không ai chấp nhận, nhưng đừng bỏ cuộc.
I = Ink (viết). Khi bạn nhìn vào những thứ bạn viết ra, bạn sẽ có nhiều ý tưởng hơn là chỉ nghĩ đến nó.
T = Think it: Suy nghĩ.
I = Ink it: Viết ra.
L = Link it: Nối, liên tưởng.
S = Sync it: Ðồng nhất.
Phẩm chất của người sáng tạo
Những phẩm chất của một người nghĩ sáng tạo- Ðộc lập.
- Tự tin.
- Chấp nhận rủi ro.
- Nhiều năng lượng.
- Nồng nhiệt.
- Không gò bó.
- Thích phiêu lưu.
- Tò mò, hiếu kỳ.
- Nhiều sở thích.
- Hài hước.
- Trẻ con, hiếu động.
- Biết nghi ngờ.
Quan điểm về sáng tạo
- Lecne cho rằng: “Sự sáng tạo là quá trình con người xây dựng cái mới về chất bằng hành động trí tuệ đặc biệt mà không thể xem như là hệ thống các thao tác hoặc hành động được mô tả thật chính xác và được điều hành nghiêm ngặt”.
- Solso R.L quan niệm: “Sáng tạo là một hoạt động nhận thức mà nó đem lại một cách nhìn nhận hay cách giải quyết mới mẻ đối với một vấn đề hay tình huống”.
- GS.TSKH Nguyễn Cảnh Toàn có nói: “Người có óc sáng tạo là người có kinh nghiệm phát hiện vấn đề và giải quyết vấn đề đã đặt ra”
- Joyce Van Tassel-Baska đã chỉ ra trong bài viết của mình: “Sự sáng tạo không phải là một yếu tố thuộc năng khiếu bẩm sinh.” Bà cũng chỉ ra rằng quan điểm của chúng ta về sự sáng tạo đã thay đổi dần theo thời gian.
- Freud cho rằng sự sáng tạo xuất phát từ những ham muốn bị đè nén.
- Abraham Maslow lại coi sự sáng tạo là một dạng tự khẳng định bản thân, và Carl Rogers lại tin rằng sáng tạo là khả năng kết nối với người khác một cách khách quan, không phán xét.
- ...
Gần đây, có quan điểm cho rằng sáng tạo là một dạng kiến tạo xã hội và là một hoặc một chuỗi đặc tính xuất phát từ một sản phẩm hoặc một hành động.
Các đặc tính của sự sáng tạo
Dưới đây là danh sách các đặc tính quan trọng cần có của sự sáng tạo được liệt kê bởi J.P Guilford:- Nhanh nhạy nhận diện vấn đề. Đây là khả năng nhìn ra được sự khiếm khuyết của các sản phẩm, các thể chế xã hội, các học thuyết, hoặc bất cứ điều gì trong cuộc sống, xác định được các mục tiêu chưa hoàn thành. Khiếm khuyết ở đây không phải là sản phẩm không sử dụng được hay các mục tiêu đưa ra là bất khả thi mà hơn hết, khiếm khuyết là những vấn đề ta có thể thay đổi, cải tiến đểsản phẩm tốt hơn và công việc được thực hiện hiệu quả hơn. Đây cũng là một vấn đề quen thuộc của khoa học ví dụ như một nhà vật lý nhận ra một số điểm yếu của học thuyết Big Bang. Các khiếm khuyết này xuất hiện ở tất cả các ngành khoa học: từ những ngành khoa học thuần túy như sinh học, các ngành xã hội như tâm lý học, các ngành nhân văn như triết học, thậm chí cả âm nhạc và hội họa.
- Suy nghĩ lưu loát. Đây là khả năng tư duy nhanh nhạy không cần cố gắng nhiều. Suy nghĩ lưu loát giúp con người đưa ra nhiều ý tưởng và cách giải quyết cho một vấn đề.
- Suy nghĩ linh hoạt. Là khả năng thoát khỏi những lối tư duy truyền thống và thay thế bằng các lối tư dư mới hơn. Ví dụ, nếu bị yêu cầu phải dựng một ngôi nhà bằng thẻ bài, bạn có nghĩ rằng mình sẽ bẻ cong lá bài đó hay bạn đơn giản cho rằng không việc gì phải bẻ cong bài làm gì vì bạn nghĩ hồi giờ làm gì có ngôi nhà bằng thẻ bài nào dựng nên từ những thẻ bài bị bẻ cong.
- Độc đáo. Đặc tính này cũng không quá khó hình dung. Đây là khả năng nghĩ ra các câu trả lời, kết nối, cách giải quyết hoặc tiếp cận khác lạ. Đặc tính này cũng tương tự như đặc tính suy nghĩ linh hoạt, nhưng khác nhau ở sự độc đáo, tức là khả năng có một ai đó trùng lặp ý tưởng với bạn là rất thấp. Không có người thứ 2 đưa ra Thuyết tương đối. Điều này không có nghĩa hai người không thể đưa ra cùng một cách giải quyết cho một vấn đề, nhưng những trường hợp như vậy chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
- Tái định nghĩa. Là khả năng mô tả, xác định những thứ sẵn có từ trước theo một cách hoàn toàn mới. Ví dụ, bạn cần một cây kim nhưng lại không có. Hiện bạn chỉ có một con cá, một cây bút chì, một cái đinh và một hạt đậu xanh. Bạn sẽ dùng cái nào để làm kim? Đương nhiên là con cá rồi! Bạn có thể dùng xương cá để may. Mặc dù hơi cứng và đầu hơi tù nhưng bạn vẫn có thể mài sắc nó, đầu kia bạn tạo một cái lỗ để luồn chỉ vào. Bút chì thì quá to mà nếu bạn làm nó nhỏ lại thành kích cỡ cây kim thì nó lại không đủ cứng để may. Cây đinh thì cứng nhưng lại rất khó đục lỗ để luồn chỉ, chưa kể nếu đó là một cây kim to, bạn sẽ tốn khá nhiều thời gian để mài nhỏ nó. Đậu xanh thì dễ đục lỗ nhưng cũng dễ vỡ đôi.
- Tỉ mỉ. Là khả năng tìm ra những chi tiết cụ thể của một vấn đề/giải pháp mang tính bao quát. Nghĩa là một người sáng tạo nếu chỉ được gợi ý một ý tưởng hay cách giải quyết chung chung, người đó có thể khám phá ra từng bước cụ thể để hoàn thành nó.
- Dung hòa được sự mơ hồ. Đây là khả năng chấp nhận những điều không chắc chắn mà không cảm thấy mệt mỏi hay căng thẳng. Những người có khả năng dung hòa sự mơ hồ cao có thể nắm bắt được các quan điểm trái chiều và tìm ra cách để hòa giải chúng mà không cảm thấy mệt mỏi hay căng thẳng. Người có óc sáng tạo sẽ có khả năng kiên nhẫn chờ đợi hay tìm ra câu trả lời hoặc giải pháp thay vì trốn tránh vấn đề, đặc biệt là các vấn đề lúc đầu có vẻ khó tìm ra câu trả lời hoặc có nhiều hơn một câu trả lời.
- Cam kết. Đặc tính này (một số người còn gọi là động lực) sẽ khiến người có óc sáng tạo trở nên gắn kết với công việc đang làm và sẵn sàng làm việc chăm chỉ và duy trì nỗ lực.
- Chấp nhận rủi ro. Mặc dù không được Guilfford đề cập nhưng đây vẫn là đặc tính thường xuất hiện trong danh sách các đặc tính cần có của sự sáng tạo. Đây là khả năng sẵn sàng tận dụng cơ hội giúp bản thân linh hoạt và có nhiều nét độc đáo hơn. Đương nhiêu là khi linh hoạt và độc đáo, con người ta sẽ dễ có xu hướng liều lĩnh hơn. Suy nghĩ sáng tạo vượt giới hạn là một chuyện, người ta còn phải dám thể hiện các ý tưởng mới và liều thực hiện nó dù có phải đối mặt với nguy cơ thất bại thậm chí là bị người khác chê cười.
- Sáng tạo Small-C và Sáng tạo Big-C. Một số người cho rằng một người sáng tạo thực sự phải là người có khả năng phát triển một công nghệ mang tính đột phá nào đó như Steve Jobs của Apple, hay như Einstein, người đã thay đổi quan niệm về trọng lực và các phạm trù vật lý khác. Tuy nhiên, nhà tâm lý học Mihaly Csikszentmihalyi và nhiều người khác lại tin rằng đây chỉ là một nhóm người thuộc nhóm Sáng tạo Big-C mà thôi.
Nhiều người lại thuộc nhóm Sáng tạo Small-C. Những người thuộc nhóm này cũng có một số đặc tính của nhóm Big-C, nhưng sự sáng tạo của họ không đủ lớn để thay đổi thế giới. Điều đó không có nghĩa là sự đóng góp của họ không hữu ích hay không có giá trị.
Dù là Big-C hay Small-C, sáng tạo vẫn luôn là thứ mà con người ta mong muốn rèn luyện để có được.
Câu chuyện sáng tạo
Có một người cha giàu có với 3 người con trai. Ông muốn trao lại tài sản cho người con thông minh nhất. Thế là ông nghĩ ra một cách: đưa cho mỗi người một khoản tiền nhỏ và bảo những người con hãy mua thứ gì có thể làm đầy được nhà kho, càng đầy càng tốt.Ba người con cầm tiền và đi tìm thứ vừa rẻ vừa dễ làm đầy nhà kho. Người con cả nhìn thấy một cái cây rất to trên đường, và nghĩ rằng cành và lá cây rất cồng kềnh, sẽ tỏa ra được mọi ngóc ngách của phòng. Thế là anh ta mua hết cành cây và thuê người đem về nhà.
Người con thứ hai thì mừng húm khi nhìn thấy đống cỏ khô. Cỏ vừa rẻ vừa nhẹ, lại nhỏ, dễ dàng làm đầy nhà kho. Thế là anh ta mua hết cỏ và thuê người đem về nhà.
Người con út nghĩ đi nghĩ lại về cách làm đầy nhà kho sao cho vừa hiệu quả, vừa không tốn kém. Cuối cùng, anh ta chỉ mua một ngọn nến. Khi thắp ngọn nến lên, cả nhà kho đầy tràn ánh sáng. Người cha rất hài lòng và để lại tài sản cho người con út.
Hàm ý của câu chuyện này là gì? Ðể thắp sáng được ngọn nến sáng tạo bên trong mỗi người, trước hết, đầu óc chúng ta phải đầy đã.
Tâm lý sáng tạo
Chúng ta sống trong thời đại mà quá trình sống dường như ít quan trọng hơn các sản phẩm mà cuộc sống tạo ra. Vì vậy, điều quan trọng là phải được nhắc nhở ngay bây giờ và một lần nữa của quá trình sáng tạo.Đỉnh núi của các dự án đã hoàn thành nằm trong mắt của tâm trí, nhưng trong sự sáng tạo hàng ngày, chúng ta phải đối phó với những đầm lầy của sự nghi ngờ bản thân, sự hỗn loạn của những vòng luẩn quẩn và sự lầy lội của sự nhầm lẫn. Chúng ta chỉ tiến bộ bằng cách tiếp tục cuộc hành trình từng ngày. Chúng ta đặt thêm một vài từ trên trang viết sẵn, thêm một vài nét vẽ trên bức tranh còn dang dở trên khung.
Cuộc sống sáng tạo là một mớ hỗn độn đẹp đẽ. Chúng ta phải làm bẩn tay bằng cách làm việc với các vật liệu, nhưng chúng ta cũng phải ghi nhớ tầm nhìn đầu tiên truyền cảm hứng cho quá trình. Quá nhiều lộn xộn, quá nhiều nhầm lẫn, và cách mà chúng ta lao ra khỏi con đường. Quá khao khát cái đẹp, và chúng ta trở nên sợ làm việc.
Có rất nhiều câu hỏi chưa được giải quyết, rất nhiều hàng ngàn quyết định nhỏ được đưa ra. Liệu cụm từ này, câu này, đoạn này, làm cho nó vào bản thảo cuối cùng, hay nó xứng đáng bị loại bỏ khỏi tâm trí? Sự thật ngớ ngẩn là càng muốn loại trừ, tâm trí chúng ta càng "níu giữ" những ý tưởng tồi đó.
- Làm thế nào để tôi biết nếu tôi chỉ nói với mọi người những gì họ muốn nghe, hoặc thể hiện một cái gì đó thực sự mới và độc đáo?
- Tôi đang làm những gì tôi thực sự muốn làm hay tôi chỉ làm việc để được trả tiền?
Trong khi tôi đang viết, tôi thường có cảm giác rằng một cái gì đó không hoàn toàn đúng. Có lẽ tôi đã đưa ra một nhận định là quá tuyệt vời hoặc thiết lập một phe đối lập quá khắc nghiệt. Đây có thể là một dịp để làm lại và sửa đổi, và cho đến khi thời gian và kết quả cuối cùng là đúng. Trên bản phác thảo thô, bạn có thể phóng đại mọi thứ, chọn hình ảnh ấn tượng và ngôn ngữ hoa mỹ. Khi có một ý tưởng trên giấy, chúng ta phải cho mình tự do để gây rối. Chúng ta phải như những đứa trẻ nhỏ, viết nguệch ngoạc trên một mảnh giấy xây dựng bằng bút chì màu. Phán quyết phê phán phải được đình chỉ để các ý tưởng non trẻ hình thành.
Chúng ta phải yêu quá trình này, ngồi xuống mỗi ngày và thực hiện công việc, cho dù nó có cảm thấy đặc biệt hay tuyệt vời hay không. Qúa trình đó cần sự liên tục và chăm chỉ, không ngắt quãng. Tôi có thể nghĩ rằng tôi muốn dừng lại và nghỉ giải lao hoặc chạy bộ hoặc gấp quần áo, nhưng, trong lúc đó, tôi phải đạt được mục tiêu của mình trong ngày. Tôi phải nói chuyện với chính mình khi rời khỏi bàn phím hoặc bàn phím phác thảo hoặc bất cứ dự án nào có thể. Mỗi ngày tự nó là không quan trọng, nhưng những ngày được thực hiện cùng nhau và liên tục đã dẫn tôi đến những thành quả đáng kể. Không có nhiều vấn đề theo đúng nghĩa của nó, nhưng nó là một phần của bức tranh lớn hơn.
Một nhà văn chỉ đơn giản là một người ở lại với quá trình này trong một thời gian dài, một người đã học được rằng những từ đó sẽ luôn luôn đến. Điều này hơi ngạc nhiên khi bạn nghĩ về nó, rằng tác giả không có ý thức bên trong về việc đã tạo ra bất cứ điều gì. Như thể công việc đã được hoàn thành ở đó trong một không gian phi vật chất, mơ hồ, chỉ đơn giản là chờ đợi ai đó gỡ nó xuống. Nhưng chắc chắn điều này là không thể: hái quả thật từ một cây tưởng tượng? Hoặc có thể đó chỉ là bản chất của thế giới hoặc tâm trí phổ quát muốn khám phá những khả năng mới.
Ý thức sáng tạo phát sinh và thúc đẩy chúng ta bởi sự tò mò tự nhiên với thế giới. Là con người, chúng ta không phải là những sinh vật độc lập, tách biệt với chính mình. Một người đàn ông không phải là một hòn đảo. Cũng như chúng ta không đơn độc như một cá nhân, chúng ta không đơn độc như một loài. Chúng ta tiếp cận với những người khác và phần lớn không phải người mà chúng ta muốn chia sẻ điều gì đó. Tâm trí của chúng ta muốn vươn ra, vượt qua giới hạn của thời gian và không gian, để khám phá trái đất và thậm chí vươn tới những ngôi sao xa xôi. Chúng ta phát minh ra thế giới mới và tăng cường nhận thức của chúng ta về thế giới này. Khi chúng ta nuôi dưỡng sự tò mò tự nhiên của mình, chúng ta có thể làm sắc nét sự nhạy cảm nghệ thuật của chúng ta.