Type Here to Get Search Results !

"Kẻ ngu dốt"

Đây có lẽ là câu chuyện đầu tiên mà tôi đích thân đi mua một cuốn sách về để đọc. Một câu chuyện, chính xác là một giai thoại của Henry Ford. Câu chuyện đã làm thay đổi hoàn toàn cách tư duy và lối sống của tôi sau này. Vì từ câu chuyện, tôi phát hiện ra nhiều điều và bắt đầu yêu thích việc tìm hiểu về các danh nhân, mà đúng hơn là các Doanh nhân.

Henry Ford - người sáng lập ra tập đoàn Ford, 1 trong 3 người giàu nhất thế giới (theo Wikipedia) sinh thời đã bị Chicago Tribune - 1 trong những tờ báo lớn nhất của Mỹ bôi bác trên mặt báo rằng: Henry Ford là 1 kẻ ngu dốt.


Henry Ford bèn kiện Chicago Tribune ra tòa. Trước tòa, luật sư của Chicago Tribune minh chứng sự ngu dốt của Henry Ford bằng 1 số câu hỏi kiến thức cơ bản kiểu như: Ai là tổng thống trẻ nhất nước Mỹ, Tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ,...
Henrry Ford không trả lời được. Luật sư hỏi: Các vị đã thấy Henry Ford ngu dốt thế nào chưa?
Tương tự, Einstein - nhà bác học vĩ đại - cũng bị kết luận là 1 kẻ ngu dốt, trí tuệ thiểu năng. Nguyên nhân, ông cũng chịu trước câu hỏi: Một dặm (Anh) bằng bao nhiêu foot?

Câu trả lời của 2 vị nổi tiếng này là:

- Henry Ford: Tôi cần gì phải nhớ những điều đó khi mà tôi có thể ngay lập tức cho anh 1 người có thể trả lời được tất cả các câu hỏi của anh? Đó là trợ lý của tôi.

- Einstein: Tôi cần gì phải nhớ 1 dặm dài bao nhiêu foot, khi mà chỉ mất 2 phút tôi có thể tìm ngay đáp án trong cuốn bách khoa toàn thư.

==>> Kết luận từ câu chuyện này, bài học cho rằng: 

- Đầu, hay trí óc nên được sử dụng để suy nghĩ, tư duy và phân tích, hơn là việc coi nó là "một cái kho để nhồi nhét những con số".

- Người lãnh đạo xuất sắc là người mời được người xuất sắc hơn mình về làm việc cho mình.

Nhớ lại hồi mới xem chương trình ai là triệu phú thấy thật là hấp dẫn và lôi cuốn. Các câu hỏi dường như vừa bí hiểm, vừa khó khăn, vừa dễ dàng lại kèm thêm nhiều thú vị. Hồi đó thấy mình ngu quá, không hơn gì mấy người chơi tệ hại nhất, trả lời thử được vài ba câu xong thì tịt. Mới ngẫm ra cuộc đời này kiến thức là bao la, ước gì bộ não mình có thể ghi nhớ hết. Vô ích thôi, người được xem có bộ óc bách khoa cuối cùng là Heghen cũng đã chết cách đây hàng trăm năm rồi, trong khi tri thức của nhân loại ngày nay có chiều hướng tăng lên theo cấp số nhân. Mình có đứa bạn, thấy nó lại càng ngu ( xin lỗi mày nhé ), người thì lười như hủi, chả chịu học hành gì, nhưng bất cứ cái linh tinh mà hắn thấy thú vị là nhồi là nhét vào cái đầu của hắn. Nhớ lại lời của bố Quốc Anh về chương trình này "toàn những câu hỏi vớ vẩn, biết để làm gì, chả có tác dụng gì.... Chúng mày nên nhớ, truyền hình là thứ giải trí dành cho những người rỗi rãi, về hưu, thất nghiệp, vô nghề mà thôi" (mang máng thế chả hiểu có đúng ko).

Liên tưởng tới sự vụ Henry Ford kiện báo Chicago Tribune thì càng thấy rõ hơn vấn đề : 

Câu chuyện Henry Ford kiện báo “Chicago Tribune”: 

Chicago Tribune hỏi Henry Ford một số câu hết sức đơn giản: 
“Cuộc cách mạng Mỹ nổ ra năm nào?”.
“Benecdict Arnold là ai?” 
“Ai là vị tổng thống trẻ nhất nước Mỹ?” 
Và nhiều câu hỏi hỏi đơn giản khác nữa 
Henry Ford đều không trả lời được! 
Chicago Tribune kết luận: ”Henry Ford là một kẻ ngu dốt”? 
Henry Ford có thực sự là “kẻ ngu dốt không”?

*Câu chuyện về Anhxtanh:

Anhxtanh có lần được hỏi: 
“Một dặm Anh bằng bao nhiêu foot?”. 
Kết quả: Anhxtanh không trả lời được? 
Sự đãng trí của nhà bác học hay Anhxtanh là một “kẻ ngu dốt”?

- Câu trả lời của Henry Ford: 
“Đúng tôi không trả lời được những câu hỏi đó, nhưng chỉ cần 5 phút tôi sẽ tìm được người trả lời tất cả những câu hỏi trên?”.

- Câu trả lời củaAnhxtanh: 
“Tôi không biết, nhưng tại sao tôi lại phải nhồi nhét vào đầu tôi những con số mà khi cần chỉ có 2 phút tôi sẽ tìm thấy ở bất kỳ cuốn sách tham khảo nào” 

==>> Cả Anhxtanh và Henry Ford đã cho chúng ta một bài học lớn:

Cái quan trọng nhất là chúng ta phải dùng khối óc để tư duy, phân tích và biết cách thu thập thông tin, chứ không phải dùng bộ óc làm “kho dữ liệu chất đầy những con số”, bộ óc ko phải là ổ cứng. Henry Ford và Anhxtanh đều có quá nhiều phương tiện để giúp họ ghi nhớ những thông tin vớ vẩn trên, chả việc gì họ phải nhồi nhét vào cái đầu của mình những thứ vô dụng đó – điều đó có nghĩa là không làm việc máy móc.

Đăng nhận xét

1 Nhận xét
Spam, Comment bao gồm link quảng cáo và thiếu văn hóa sẽ bị xóa bởi người kiểm duyệt.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.
  1. :)) Ui thế thì mình cũng là kẻ ngu dốt ...hihi ...Bao năm qua mình không nhớ ai là chủ tịch nước , bí thư hay bộ trưởng chính xác cứ lẫn lộn hoài kể cả họ tên ....Nhưng những thứ đáng nhớ thì nhớ vô cùng bạn Ali à !
    Bạn nâng cấp trang này được đó !
    Cảm ơn nha !

    Trả lờiXóa