"Sao em nỡ vội lấy chồng" hay "Lá Diêu Bông" là một bài hát thuộc thể loại trữ tình do nhạc sĩ Trần Tiến sáng tác vào năm 1990, phỏng theo bài thơ mang tên "Lá Diêu Bông" của nhà thơ Hoàng Cầm. Nội dung bài hát kể về chuyện một người thiếu nữ thề ước với người con trai yêu cô rằng: nếu tìm được "Lá Diêu Bông" thì sẽ lấy làm chồng, mặc dù cô biết đó là một loại lá không có thật. Thời gian trôi qua, người con trai cất công đi tìm chiếc lá thần thoại đó nhưng người yêu của anh đã đi lấy chồng từ thuở nào...
Bài hát từng nhận được giải thưởng của Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh năm 1990, về những sáng tác cổ động cho phong trào Dân số - Kế hoạch hoá gia đình.
Bài thơ "Lá Diêu Bông" là câu chuyện tình có thật của nhà thơ Hoàng Cầm. Khi mới được 8 tuổi, Hoàng Cầm về thăm nhà ở làng Đình Bảng, tỉnh Bắc Ninh, sau khi đi trọ học ở tỉnh. Đang ở trong quán hàng xén của mẹ, ông tình cờ gặp một người con gái 16 tuổi tên Vinh bước vào quán. Hoàng Cầm ngay lập tức phải lòng cô gái. Suốt 4 năm trời, cậu học trò nhỏ ngày đêm: "ngong ngóng sang bên kia đường số 1, xe xế nhà tôi khoảng hai mươi mét, nơi thiên thần của tôi ngồi bán quán nghèo". Người con gái mặc dù biết mối tình của Hoàng Cầm dành cho mình nhưng vẫn lẳng lặng. Một ngày kia, chị nói vu vơ với Hoàng Cầm "Đứa nào tìm được Lá Diêu Bông, từ nay ta gọi là chồng...". Mặc dù biết rằng thứ lá đó không có thật nhưng cậu học trò vẫn mải miết đi tìm. Năm Hoàng Cầm 12 tuổi, cô gái tên Vinh đi lấy chồng. Đến khoảng 25 năm sau, bài thơ "Lá Diêu Bông" được ông sáng tác.
Mùa Đông sau em tìm thấy láChị lắc đầu
Trông nắng vãn bên sông
Ngày cưới chịEm tìm thấy láChị cười xe chỉ ấm trôn kimChị ba conEm tìm thấy láXòe tay phủ mặt chị không nhìn...
Vào thập niên 1980, nhạc sĩ Phạm Duy đã phổ nhạc cho bài thơ. Nội dung bài thơ được giữ nguyên và ông chỉ thêm vào hai câu ở cuối bài:
Em đi trăm núi nghìn sôngNào tìm thấy Lá Diêu Bông bao giờ
Khoảng năm 1990, nhạc sĩ Trần Tiến phổ lại nhạc và lời mới cho bài thơ này, bài hát mang âm hưởng dân ca Bắc Bộ, lấy tên là "Sao em nỡ vội lấy chồng". Bài hát này được Trần Tiến sáng tác để tuyên truyền cho phong trào Dân số - Kế hoạch hóa gia đình - một phong trào được Liên Hợp Quốc bảo trợ. Một thời gian sau, nó được dàn nhạc giao hưởng New York thể hiện nhằm đón chào Bộ trưởng Bộ Y tế Việt Nam lên nhận giải thưởng của tổ chức này. "Sao em nỡ vội lấy chồng" từng được khá nhiều ca sĩ thể hiện như Quang Lý, Thu Hiền, Trung Đức, Trần Thu Hà, Quang Linh,... Ngoài ra, một nữ ca sĩ người Nhật Bản cũng đã đưa bài hát này vào CD nhạc phát hành hơn 20 nước trên thế giới của mình.
Người ta thường nói mỗi một con người sinh ra đã là một sản phẩm của quê hương mình. Và Hoàng Cầm chính là “đặc sản” của đất Kinh Bắc! Trong thơ ông hiện lên rõ nét một tính cách, một tâm hồn, một miền quê Quan họ. Ngay từ những dòng thơ đầu tiên đã mở cho chúng ta cả một thế giới giữa hai bờ sông Thương - sông Cầu. Hình ảnh chiếc “váy Đình Bảng buông chùng cửa võng” của liền chị thẩn thơ trên “đồng chiều” như một bức rèm, mở ra câu chuyện tình cổ tích sau đó về mối tình ngây thơ đượm buồn của đứa em nhỏ miệt mài tìm lá Diêu Bông.
Nào ai hay lá Diêu Bông là lá gì? Chính nhân vật Chị cũng không hiểu. Chỉ biết, với nhân vật Em nó là một điều diệu kỳ giúp cậu được “gọi là chồng”. Hai ngày sau rồi đến mùa đông sau, chiếc lá cậu bé tìm thấy người Chị vẫn chau mày, lắc đầu. Rồi đến “ngày cưới” của Chị, đáp lại chiếc lá ấy là nụ “cười xe chỉ ấm trôn kim”. Khi Chị “ba con” chỉ còn biết “xòe tay phủ mặt chị không nhìn” lá. Sự thay đổi dần sắc thái trong câu trả lời của Chị mỗi lần nhìn lá đã thay lời giải mật mã Diêu Bông.
Phải chăng lá Diêu Bông chính là tượng trưng của tình yêu chân thành mà người con gái hằng khao khát? Mối tình của người Quan họ trong “Lá Diêu Bông” âm thầm bén duyên với người đọc tự ngày nào. Bài thơ không chỉ khắc họa cái không gian làng quê Kinh bắc, mà hơn thế còn tô đậm vẻ đẹp của con người nơi đây. Bởi lẽ trong thơ Hoàng Cầm còn gợi về trong tâm trí ta chút duyên thầm của lời ca Quan họ mượt mà đằm thắm.
Lời bài hát:
Lời ru buồn
Nghe mênh mang, mênh mang sau luỹ tre làng
Khiến lòng tôi xôn xao
Ngày lấy chồng em đi theo con đê
Con đê mòn lối cò về
Có chú bướm vàng bay theo em
Bướm vàng đã đậu cây mù u rồi
Lấy chồng sớm làm gì để lời ru thêm buồn
Ru em thời thiếu nữ xa xôi
Còn đâu bao đêm trăng thanh
Tát gàu soòng vui bên anh
Ru em thời con gái kiêu sa
Em đố ai tìm được lá diêu bông
Em xin lấy làm chồng.
Ru em thời thiếu nữ xa xôi
Mình tôi lang thang muôn nơi
Đi tìm lá cho em tôi
Ru em thời con gái hay quên
Thương em tôi tìm đươc lá diêu bông
Sao em nỡ vội lấy chồng.
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.